VN88 VN88

Chuyện địt nhau của tôi giờ mới kể- truyện sex có thật

Và cũng trong chiều ấy thôi, trong miệng tôi lại đón nhận cái vị ngậy ngậy, cái vị tanh tanh quen thuộc anh xả ra tràn trề đầy miệng tôi.

Vẫn nguyên vẹn của hình hài Adam, Eva, ngồi thư giãn bên anh tôi thủ thỉ:
– Mệt không anh ?
– Thế còn em ? Em có thích không ? – Anh nhẹ nhàng hỏi lại !
– Ứ ừ ! Lại còn hỏi … Mà hôm nào em sẽ bù, sẽ tặng anh món quà thật đặc biệt ….
– Gì vậy em ?
– Rồi ! Hồi sau sẽ rõ ….

Vâng ! Hồi sau sẽ rõ, tôi muốn tạo cho anh một sự bất ngờ.

Cơ quan tôi đợt đó có chỉ tiêu tuyển thêm nhân viên. Tôi được cơ quan giao điều hành và thử việc một nhân viên nữ. Lan – Nhân viên nữ đang thử việc chỗ tôi là một nhân viên không thuộc diện hoa khôi, hoa hậu nhưng là một cô gái trẻ, ưa nhìn.

Việc Lan có được vào biên chế chính thức hay không phải có ý kiến nhận xét và đồng ý của tôi, nên trong công việc cũng như sinh hoạt Lan luôn tìm mọi điều kiện để lấy lòng và tranh thủ sự cảm tình của tôi.

Lan thì đang lao vào vòng đua. Còn tôi, tôi sẽ chẳng ngần ngại gì mà không tranh thủ dùng Lan làm món quà tặng anh.

Ngày cuối tuần.

Vẫn chuyện xưa như trái đất, Vẫn chuyện “Xuân thu nhị kỳ” đến hẹn lại lên với cuộc giao ban cuối tuần, với chuyện nhận xét về những nhân viên tạm tuyển. Nhưng với tôi đây sẽ dịp, là cơ hội để tôi thực hiện kế hoạch của mình.

Với Lan nhận xét của tôi không có gì là nặng nề vẫn theo đường mòn xưa cũ: Nào là có nhiệt tình trong công tác, có chí học hỏi để tìm hiểu công việc … Nói chung là tốt, nhưng cuối tôi kết một câu: Tuy nhiên với khả năng hiện tại cần phải có một bước đột phá, mới có thể đáp ứng được yêu cầu công việc.

Vừa nhận xét tôi vừa nhìn Lan. Tôi đã bắt gặp cái nhìn của Lan, cái nhìn thoáng chút âu lo, cái nhìn như cầu cứu, như chơi lơi.

Huyệt đã được điểm. Ngay chiều đó thôi Lan đã chủ động đến bên tôi:
– Chiều nay, cuối tuần mình ngồi đâu thư giãn cafe chút đi chị … !

Thật đúng kịch bản, tôi tỏ ra một chút đăm chiêu trên khuôn mặt:
– Chiều nay … Chiều nay mình kẹt một chút …
– Chắc chị ghét bỏ em chứ gì … Nên chị không đi với em … Lan nhẹ nhàng hỏi lại.
– Không ! Chiều nay mình phải đến chỗ … Ấy một lúc, chiều nay chỉ mình anh …. ở nhà …
– Á ! Chị chiều anh ấy ghê ! Thế chị không dành cho em một lúc được sao ?

Một chút tỏ vẻ đăm chiêu, tôi tỏ vẻ miễn cưỡng
– Thế này nhé … Chiều nay em cho chị điểm hẹn đi khoảng 3h chiều chị đến.

Chiều đó đúng hẹn, tôi đến. Tôi đến với mái tóc tôi cố tình dùng tay bới để ngầm cho Lan biết tôi và anh vừa làm chuyện ấy.

Chiều tĩnh lặng, ly Cafe tý tách nhỏ, chậm rãi từng giọt, từng giọt.

Tôi và Lan mỗi người một tâm trạng, tôi thì “mang thính đi câu” còn Lan thì tìm đường đến mục đích của mình.

Nhâm nhi ly cafe đắng chiều tĩnh lặng, câu chuyện vòng vo, cuối cùng Lan cũng đưa ra được cái mục đích của mình, còn tôi, tôi cũng “rắc thính”, tôi tỏ ra rất thân tình với Lan, thân tình bạn gái “Con chấy cắn đôi” và rồi bên ly Cafe chiều ấy tôi đã kể cho Lan nghe chuyện làm tình của tôi và anh, chuyện tôi chiều anh với những pha ngoạn mục, với anh tôi luôn để cho anh thoải mái phóng tinh trong lồn tôi để anh được cảm nhận trọn vẹn cái cảm giác “Chốn thiên thai” mà không bao giờ biết “ăn độn” là gì. Hơn nữa tôi còn dùng miệng để mút, dùng tay để xóc, để vuốt cho anh xuất tinh trọn vẹn trong miệng tôi, để anh được hưởng cái thú ngắm nhìn tinh trùng của anh phóng nhoe nhoét đầy trên mặt tôi, trên ngực, trên đôi bầu vú tôi.

Nghe xong Lan không biết là ngỡ ngàng hay để nịnh tôi mà Lan đưa đẩy:
– Eo ơi ! Chị tuyệt vời thật đấy, chị chiều anh ấy thật hết mức.
– Thì … Yêu nhau mà … Còn hơn thế nữa cơ …

Tôi bỏ lửng câu nói và nhìn Lan như thăm dò, ánh mắt Lan đôi chút thẫn thờ. Tôi “Rắc thính” tiếp:
– Ngoài những điều ấy, Lan biết không ? Tôi lại bỏ lửng câu nói. Không để Lan trả lời tôi tiếp:
– Thỉnh thoảng để đổi gió cho anh, mình còn bố trí để anh ấy được hưởng cái cảm giác lạ ở người con gái khác …
– Thật vậy chị ! Chị thoáng thật đấy …
– Không thoáng đâu, ông ấy mà léng phéng thì có mà chết với mình … Ở đây là … có cả mình bên cạnh để cùng vui với anh ấy.
….

Ly Cafe đã gần cạn, Ly Cafe như vô tình trầm tư với tâm trạng của tôi và Lan.

Và sau những chuyện vòng vo ấy, Lan đã đồng ý để anh sẽ được “đổi gió” với Lan. Đổi lại Lan sẽ nhận được sự ủng hộ của tôi trong cái vòng đua, trong cái vòng xoáy của cuộc đời mà Lan đang phải theo bám.

Ngay trong tối đó, vẫn quán cafe chiều mà tôi và Lan đã ngồi, một mái lá cuối vườn, chúng tôi ngồi trong tĩnh lặng nghe ly Cafe nhỏ từng giọt, từng giọt ẩn hình trong mờ mờ từ những bóng đèn trang trí treo rải rác khiêm nhường ngoài vườn, đêm tĩnh lặng, gió hè nhè nhẹ mơn man. Sau vài tuần bông lơn mang tính xã giao ban đầu, tôi chủ động vào đề để Anh và Lan nhập cuộc.

VN88

Viết một bình luận