VN88 VN88

Địt nhẹ thôi anh, đút nhầm lỗ rồi kìa – truyện 16+

Buổi tối đến mọi người dàn nhau nằm ngủ trong phòng Gia Đình, xếp hàng như cá hộp… Bé Ti, Thu, Bé Linh, Thanh, Sơn, rồi cu Minh… Sau một lúc chuyện trò, yên lặng trùm kín căn phòng… chỉ còn tiếng thở của người say ngủ… Sơn lòn tay vào áo Thanh, mân mê đầu núm vú, chân Sơn choàng qua người Thanh, đầu gối chỏi vào mu nàng và xoa nhè nhẹ… Thanh mơ màng tỉnh giấc, quay người ôm lấy Sơn… Đầu gối Sơn lòn vào giữa háng, đùi chàng miết sát vào giữa háng Thanh, tay Sơn lòn vào lưng quần, vừa xoa vừa bóp cặp mông mịn màng… Thanh ôm Sơn chặc hơn…

Bàn tay Sơn tiếp tục tiến sâu vào kẻ mông, đầu ngón tay tìm đến cửa mình Thanh, nó ngọ nhoạy bên ngoài một lát rồi… ngón thì banh mép, ngón thìnhè nhẹ thọt vào âm đạo khi nước nhờn ứ ra tới mép… Thanh trân người, hơi thở bắt đầu dồn dập… Sơn cũng chẳng kém gì, người căng cứng, thằng nhỏ cương hết cở… Tay Sơn mò mép quần Thanh định tuột ra… Thanh chụp tay Sơn dằn lại… thì thào:
– Thu bên kia kìa…
– “ngủ rồi…” Sơn trả lời trong tiếng thở, “cả ngày chơi ngoài biển, ngủ say lắm…”
Không yên tâm, Thanh ngoái đầu nhìn sang… trong bóng tối, chỉ thấy Thu nằm quay lưng về phía hai người, chỉ nghe
tiếng thở đều đặn…

Sơn xoay người Thanh, đưa lưng Thanh về phía mình rồi tiếp tục cởi quần Thanh ra… thằng nhỏ của Sơn cũng được giải thoát ngay sau đó. Sơn ép sát hạ bộ vào mông Thanh, ghìchặc eo nàng vào người, thằng nhỏ đâm đâm, cạ cạ vào giữa mông Thanh… “Ôi, nứng quá xá bá…” Cảm giác lén lúc làm Sơn càng thêm nứng, cánh tay Sơn lòn dưới cổ Thanh, bàn tay vòng vào cổ áo xoa nắn bầu vú nẩy nở, rất đàn bà của Thanh, bàn tay kia xoa nắn vùng thảo nguyên mà Sơn đãquen thuộc… Trong bóng đêm, đường nét thân thể Thu như hiện rỏ hơn, Sơn nhìn được từphía sau cái eo thon nhỏ và cái mông tròn trỉnh của Thu… “Ôi, gần trong gang tấc mà xa nghìn trùng… Ước gìmình được ôm luôn tấm thân đó…”

Bàn tay và thằng nhỏ của Sơn cọ xát vào da thịt làm Thanh hứng vô cùng, nhưng nàng cũng hồi hộp lắm, “lỡ con Thu chưa ngủ, thức dậy thìkhông biết chui đằng nào…” Hơi thở Sơn phả vào vành tai làm Thu quíu người quên đi sự lo lắng… Sơn giở một chân của Thanh lên, trở mình điều chỉnh thằng nhỏ chỉa vào giữa háng Thanh, Thanh lòn tay xuống đặt đầu khất vào ngay cửa mình, Sơn nẩy mông… Thu bậm môi không cho tiếng rên thoát ra… Thằng nhỏ chui tọt vào âm đạo Thanh dể dàng vìnó đã ướt chèm nhẹp tự nãy giờ… Sơn nắc, nắc, và chỉ nắc… “sướng ơi là sướng…”

Tiếng “sột xoạt” cởi quần của Thanh và Sơn đã kéo Thu ra khỏi giấc ngủ. Mặc dầu nàng xoay lưng về phía hai người nhưng nàng vẫn đoán biết được chuyện gìđang sãy ra… “Gớm thiệt, hai người này, đông như vầy mà cũng không chờ được…” Tiếng thở của Sơn và Thanh càng rỏ hơn, mỗi lúc như mỗi lớn hơn và gần hơn… “Chà! cũng năm phút rồi mà chưa xong, cái anh Sơn này tưởng không có gìmà khá dữ… không biết cãi đó của ảnh dài, ngắn, mập, ốm… thế nào…” Nghĩ tới “cái đó” trong người Thu thấy nhột nhạt… “Nhóp… nhép…” tiếng “cái đó” đâm thụt vào “cái kia” ướt át vọng lên trong phòng tối gây cho Thu mệt kích thích nhè nhẹ… “Nước gìmà lắm thế?… Ô, không biết của ảnh để vào người mình thìsẽ như thế nào?…” Đùi Thu nhíu lại, nàng biết rất rỏ nước trong người nàng vừa nhỉ ra… ở phía dưới.

Thanh lòn tay ra sau giữ hông Sơn lại, không cho thụt nữa, nàng sợ Thu nghe thấy… Sơn càng hứng tình… vừa ôm Thanh trong lòng vừa nhìn được bóng dáng Thu… Sơn ưỡn mông cắm thằng nhỏ vào sâu hết cở… “Thu ơi… cái eo đó… cái mông đó… cái lỗ đó… Cho anh…” Sơn giật người và nhả hết sinh lực vào người Thanh… Thanh ôm ghịt lấy cáng tay Sơn, nàng cản nhận cái khúc gân kia đang giật lên trong người nàng và… dâm thủy của nàng cũng ào ra, đón tiếp rồi hòa lẫn với tinh khí của Sơn đang dồn dập phọt vào…

Rã rời nhưng Sơn và Thanh cũng phải len lén mặc lại quần rồi âm thầm trở về với giấc ngủ.

Tiếng đóng cửa làm Sơn tỉnh giấc… mở mắt ra, không thấy Thanh đâu mà chỉ thấy ánh đèn hắc ra từ phòng vệ sinh. Nhìn sang Thu, nàng đang say sưa giấc ngủ, Thu đãtrở mình nằm ngữa, chân co, chân dũi, mội bàn tay thìđể trên ngực, bàn tay kia thìđể trên bụng, có điều… mấy ngón tay thìnằm dưới lưng quần… Nhìn tới bàn tay đó thì”thằng nhỏ” của Sơn cũng thức luôn, mà hình như nó còn tỉnh hơn Sơn vìnó đội quần lên đòi chui ra ngoài… Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu, Sơn hành động như một cái máy… Sơn đẩy Bé Linh sát vào người Thu rồi lăn qua nằm vào chỗ của Thanh, như vậy chỉ có Bé Linh chắn giữa Sơn và Thu… Thanh từphòng vệ sinh trở về, mắt nhắm mắt mở, nhìn thấy khoảng trống thìlen vào, nằm xuống, và tiếp tục giấc ngủ dang dở của mình… Sơn giờ đãtỉnh như sóc nhưng chàng vẫn giả vờ ngủ say, điều hòa hơi thở, chờ đợi…

Một lúc sau… biết rằng Thanh đãchìm vào giấc ngủ, Sơn trở mình, xoay mặt về phía bé Linh, Sơn tiếp tục vễnh tai nghe động tịnh từ phía Thanh… không có gìkhác lạ. Sơn thực hiện bước kế tiếp: chàng choàng tay qua ôm Bé Linh, mu bàn tay chàng tiếp xúc với cánh tay trần của Thanh, một luồn điện chuyền từchỗ này vào người làm Sơn rùng mình… Sơn dừng lại thăm dò phản ứng của Thu… vẫn không có gì… hơi thở của Thu vẫn nhịp nhàng…

Nhẹ nhàng, Sơn ̣đáp bàn tay của mình lên cái ngực còn lại của Thu, Sơn cảm thấy cơ thể mình run lên, không biết vìsự mềm mại trong lòng bàn tay hay là vì… sợ. Sơn dùng hết ý chí kềm chế hành động của mình… Sơn thật muốn xoa nắn cái phần thịt mềm mại nhưng nóng ấm trong lòng bàn tay nhưng lại sợ Thu giật mình thức giấc la làng thì khốn… Thu vẫn ngủ say…

VN88

Viết một bình luận