– Chơi em đi anh Đạt, em chịu hết nổi rồị đừng bú nữa anh, mau mau chơi em đị…..
Đạt không trả lờị Chàng có cái thứ hành hạ đàn bà trong cơn khoái lạc, đàn bà càng nứng, chàng càng làm cho điên loạn lên chàng mới thích. Khi chiếc lưỡi Đạt rà rà xuống tới hai mép lồn Vân thì người nàng như bị điện giật. Vân cứ uốn mình như lượn sóng theo tùng cái liếm mút của Đạt.
-Em sướng quá…..em nứng lắm rồi anh Đạt ơiiiiii
Khi Vân đã nứng tới mục độ chín mùi rồi thì Đạt mới xoay người lạị Chàng cúi ngược trở xuống mà bú Vân, trong khi con cặc cứng ngắc như khúc củi của chàng nhấp nhấp trên bờ môi trái tim mọng đỏ của nàng. Vân không ngần ngại há miệng ngoạm lấy con cặc của Đạt. Cả hai hôn hít, bú nút nhau gần nủa tiếng thì Đạt không chịu nổi nữa, chàng bắn khí đầy vào trong miệng nàng……Vân nuốt sạch hết không chùa lại một giọt, làm đat ngạc nhiên lên tiếng:
-Bộ em nuốt luôn hả Vân?
Vân gật đầu, nàng mĩm cười nheo mắt nói:
-Em nghe nói những chất bổ của đàn ông thường nằm tất cả trong đó, em sợ bỏ uổng?
Cả hai người cười khút khít, rồi họ nằm ôm nhau rã rời mà nghe đê mê với cái dư âm của huơng vị ái ân của lần đầu tiên họ đến với nhaụ Bao giờ cũng vậy, Đạt thích chơi cái kiểu 69, tức là hai người nằm quay đầu lại bú nhau, sau đó nằm nghỉ , tắm rửa cho khỏe lại mới thật sự nhập cuộc mây mưa. Bao nhiêu thèm khác, bức rức trong người giờ nầy được đền bù xứng đáng. Hai người làm tình với nhau như chưa bao giờ biết mệt. Vân sung sướng thật sự. Từ?ngày biết mùi đàn ông cho đến bây giờ nàng mới thật sự thỏa mãn. Nàng rên la, gào thét thoải mái, và sau cuộc mây mưa bây giờ nàng có thể nằm sải tay nghĩ ngơi chứ không phải lật đật đi quăng báo như ngày xưa khi còn lén lút với Dượng Chín. Suốt cả đêm hai người không ngủ. Vân thủ thỉ bên tai Đạt:
-Ngày mai Dì Dượng về rồi, anh định tính thế nào đây?
Đạt trả lời lấp lững:
-Thì…..tới đâu hay tới đó lo chi cho mệt
Vân dỗi hờn:
-Anh nói sao nghe sướng quá vậy ? Lỡ em mang bầu thì sao?
-Mang bầu thì …..đẻ chứ sao.
Đạt vừa trả lời vừa trêu ghẹo Vân. Con gái bao giờ cũng lo xạ Vân hạch hỏi:
-Anh nói sao nghe dễ dàng quá vậy. Ngày mai Dì Dượng về rồị Rồi con Diễm cũng về nữạ Tụi mình…..khó gặp nhau lắm….
-Có gì đâu mà khó. Ở MỸ mà, chỗ nào lại không gần nhau được. Motel đầy đường, mà cùng lắm thì…..yêu trên xe.
Nghe tới chữ “yêu trên xe” Vân muốn rùng mình. Nàng đã “yêu trên xe” hàng trăm lần với Dượng Chín rồi nhưng cũng làm bộ đẫy nẫy lên:
-Ê!Ai mà làm gì kỳ vậy: Hết chuyện rồi sao mà…yêu trên xẹ
Đạt cười giã lã:
-Nói đùa với em chớ…..cùng lắm thi hai đứa mình làm đám cưới là xong chớ có gì đâu.
Vân nghe mát cả ruột. Không đợi Đạt nói thêm bàn tay Vân duỗi thẳng xuống mân mê con cặc đang no nê của người yêu rồi nói:
-Anh Đạt ơii
-Hả
-Em muốn….
Đạt như biết ý nàng muốn nói gì, chàng giỡn:
-Em muốn chết chứ gì….
-Đồ qủỵ…em đâu có muốn chết đâụ
Hai người cười rút rít rồi cùng vùng lên tiếp tục cuộc chiến .
Bước vào nhà, nhìn phớt qua mặt Vân là Dì biết hết. Gương mặt ửng hồng, gò má hây hây đỏ , ánh mắt ướt át thế này thì chém chết Dì cũng quả quyết là hai đứa đã cho nhau ăn thua với nhau rồị Dì Chín mừng thầm trong bụng. Cuối cùng thì với sự sắp xếp của Dì mọi việc cũng đâu vô đó. Đám cuơì Đạt và Vân diễn ra rất đẹp. Vân không đòi hỏi gì hơn. Và Đạt dù biết Vân đã mất trinh khi đến với chàng nhưng Đạt vẫn lơ đị đối với chàng chuyện đó cũng không quan trọng lắm. Vả lại, sống giữa cái xứ sở mà trai thừa gái thiếu như cái xứ Mỹ này, thì tìm được một người vợ nhan sắc mặn mòi,thân hình khêu gợi như Vân đâu phải là một chuyện dễ. Mà sống chung với nhau 1,2 năm mà thấy không hạp thì đưa nhau ra tòa ly dị đau có lỗ lã gì đâu mà lo lắng. Mọi người đều vừa ý. Nhưng người sung sướng nhất phải nói là Dì Chín. Dì đã làm tròn bổn phận một người em út đối với mẹ Vân,lo cho Vân có được chồng đàng hoàng mà lại giữ được Dượng Chín trong êm đẹp. Diễm theo hai vợ chồng Vân ra mướn căn apartment hai phòng gần đó. Nàng đã tốt nghiệp High School và đang bước vào ngưỡng cửa của đại học.
Tánh Diễm từ bé không thích ồn àọ Nàng sống một cách âm thầm, thu gọn như con ốc nằm trong chiếc vỏ. Nhưng có ai biết được, trong lòng con ốc nhỏ là cả một đại dương mênh mông. Bên trong cái vẻ lạnh lùng cố hữu đó lại là cả một tâm hồn lãng mạn. Diễm yêu thơ yêu nhạc và yêu cả những câu văn hay, những bức tranh đẹp.
Hôm nay là thứ sáu, ngày mai không có lớp nên Diễm không phải bận bịu như ngày thường. Sau bữa cơm, Diễm lên phòng lấy quần áo đi tắm, Vân và Đạt vẫn còn ngồi dưới phòng khách xem phim. Nằm ngâm mình trong nước nóng là một cái thú của Diễm. Bao giờ cũng vậy, nếu không bận rộn bài vở thì nàng thích ngâm mình hàng giờ trong nước nóng. Đôi khi nàng còn đọc sách trong khi ngâm mình trong bồn nước. Nhìn làn nước trong vắt lăn tăn trên làn da mượt mà của mình, lòng Diễm thoáng lên một chút hãnh diện. Diễm biết là hai chị em nàng đều đẹp.Chẳng thế mà mỗi khi ra đường các chàng thanh niên cứ nhìn theo mà suýt soa, đờ đẩn. Diễm đưa bàn tay vuốt nhẹ từ cổ xuống đến ngực. Cặp vú rắn chắc của người con gái trinh nguyên được làn nước mân mê làm Diễm có cảm giác ngây ngây thích thú. Nước da Diễm trắng hồng khỏe mạnh.
Dưới bụng nàng, những sợi lông đen tuyền mọc trên chiếc mu cao đang di động nhè nhẹ dưới làn nuơ’c trong vắt như đám rong biển đang ve vẩy dưới lượn sóng. Năm nay Diễm đã sắp sửa bước vào tuổi đôi muơi, nhưng nàng chưa hề có một người bạn trai nàọ Không phải là Diễm không thích, tại vì Diễm muốn theo đuổi việc học cho tới nơi tới chốn. Nàng quan niệm một cách rõ ràng là phải ráng học cho ra trường, có việc làm vững chắc. Lúc đó cộng với nhan sắc trời cho của nàng thì nàng sẽ có tất cả, nên Diễm không gấp gáp. Nói như vậy chứ không có nghĩa là Diễm không thèm khát ái ân. Mỗi ngày Diễm thấy không biết bao nhiêu lần cảnh trai gái âu yếm nhau trên tivi, trên xe bus, ngay cả trong trường học. đã có một lần, tình cờ Diễm đứng chờ thang máy để xuống đường sau khi say sưa đọc sách trong thư viện đến quá giờ, trong lúc của thang máy tự động mở ra, thì Diễm ngượng chín cả người khi thấy bên trong là hai đứa học sinh đang trần truồng như nhộng, chúng đang làm tình ngay trong thang máỵ Nhìn thấy Diễm cả hai đứa cười ngoặt nghẽo rồi với tay bấm nút cho của đóng lạị Diễm đành phải đi bộ xuống cầu thang mà đôi chân như muốn khụy xuống khi nhớ tới cái hình ảnh vừa quạ Nàng mĩm cười một mình khi nhớ tới lần đó. Bàn tay nàng tự động vuốt dài từ vú xuống tới rún, rồi xoa nhẹ lên trên vùng cỏ mọc lưa thưa của nàng. Diễm cảm thấy có một chút khoái lạc dâng lên khi ngón tay nàng đụng nhẹ vào âm hạch. Diễm nhắm mắt lại, ngón tay nàng ngoáy nhè nhẹ hai bên mép lồn. Diễm trân mình sung sướng. Rồi ngón tay nàng thọc sâu hơn một chút, rồi ngoáy nhanh hơn. Tùng cơ bắp thịt của Diễm giựt theo từng động tác của ngón tay nàng. Diễm vừa ưỡn người, vừa rên khe khẽ khi ngón tay nàng đã ngập sâu trong âm đạọ Một chút nước nhờn từ trong “hang” rỉ ra làm trơn ngón tay nàng. Diễm kéo ra, ấn vàọ Nàng cảm thấy một cảm giác lạ lùng mà chưa bao giờ nàng có được. Người nàng mỗi lúc càng nóng dần. Diễm dùng cả hai ngón tay thọc sâu vào bên trong, rồi ngoáy qua ngoáy lại, tay kia Diễm tự se se trên đầu vú mình, để tìm thêm những cảm giác mới lạ khác.
Sự sung sướng đến mức độ như òa vỡ trong lòng. Cả người nàng tê điếng thích thú. Hai ngón tay Diễm lúc đầu còn vô ra khó khăn. chầm chậm, nhưng rồi tù tù, nhẹ nhành hơn, dễ dàng hơn. Khí trong lồn nàng úa ra dầm dề hòa lẫn với làn nuơ’c ấm trong bồn tắm. Nàng rên rỉ, nhăn nhó, oằn oại một mình trong bồn tắm đến cả giờ đồng hồ mới xong.
Đạt lái xe đưa hai chị em Vân Diễm đi sắm sửa cho những ngày sắp tới Vân mang thai đã sắp đến ngày sinh nỡ. Bác sĩ cho biết chính xác ngày sinh nên cả nhà kéo nhau đi mua sắm đồ đạc cho đứa con sắp ra đời. Vừa lái xe Đạt vừa huyên thuyên:
-Con gái đầu lòng, được được. Sau nầy nó biết lo giúp đỡ cho cha mẹ.
Vân cũng vui lây, nàng góp lời:
-Ham lắm, hỏng biết lo cho cha mẹ hay là mới có 12, 16 tuổi mà đã có boyfriend rồi còn cuốn gói đi mất đâỵ
-Diễm chen vào:
-Chị nầy nói bậy nói bạ không biết kiêng cữ gì hết. Ăn thua mình giáo dục nó từ nhỏ chứ.
Đạt kê Diễm:
-Giáo dục vừa vừa thôi, giáo dục kỹ quá hỏng ai dám theo như…Diễm cũng buồn.
Cả ba người phá lên cười một cách vui vẻ. Diễm kê lại Đạt:
-Ai nói là Diễm hỏng có người theo, Thiếu gì nhưng Diễm không dám quen tại vì họ giống anh….Đạt quá.
Vân vổ tay cười thích thú. Đạt cũng cười nhưng trong bụng cũng thấy nhột vô cùng. Bấy lâu nay cố đóng vai một người anh rể nhưng mỗi lần thấy Diễm là Đạt không khỏi có một ý tưởng so sánh với Vân. Dưới con mắt tinh đời của Đạt, chàng thừa biết là Diễm còn trinh, đã vậy tánh tình lại thùy mị kín đáo hơn Vân. Đạt cảm thấy hơi một chút tiếc rẽ cộng thêm một chút ham muốn. Đã có một đôi lần khi có việc cần, Diễm nhờ Đạt đưa đi. Nhiều người cứ tưởng lầm hai người là vợ chồng hay là tình nhân. Họ gọi Đạt và Diễm là ông bà hay cô cậu một cách tự nhiên. Trong lòng Đạt cảm thấy vu vui, chàng liếc mắt sang thấy Diễm đỏ mặt, Đạt càng khoái chí. Cũng đã có một vài lần Đạt có ý định “hoa thơm đánh cả cụm”. Có nghĩa là “chôm” luôn người em vợ xinh đẹp, để trả đủa cho Vân về cái tội …..'”mất trinh” trước khi
đến với chàng.. Nhưng xét thấy Diễm nghiêm trang, đứng đắn quá nên Đạt không dám thả “dê”. Được thì không nói chi, lỡ không được mà lại đổ bể ra thì mất cả chì lẫn chài. Nhưng
không phải vì vậy mà Đạt quên được hình bóng cô em vợ xinh xắnớ??lởn vởn trước mặt chàng được.
Vân đang loay hoay chọn lựa quần áo, khăn tắm tả lót cho đứ? con tuơng lai của mình, bỗng giật mình vì một giọng nói rất quen thuộc phát ra tù phía sau lưng nàng.
-Vân mua nhiều để..đành sẵn cho đứa con thứ hai ra đời luôn hả Vân quay lạị Nàng kêu to mừng rỡ:
-Ủa , anh Mạnh. Làm cái gì mà lẳng lặng theo dõi tui vậy, bộ tính….giựt bóp hả ?
Hai người cười xòa vui vẻ. Mạnh là một thanh niên cũng trạc tuổi Vân. Chàng quen Vân, Diễm và cả dì Duợng Chín vì ngày xưa họ cùng đi di tản chung một chuyến tàụ Ngày đó Vân cũng có để ý đến Mạnh, vì chàng đẹp trai, siêng năng và tánh tình lại hòa nhã. Nhưng tình cảm chỉ thoáng qua mất hút ngay từ cái ngày đến Mỹ. Mỗi người ở một nơi nên dần dà hình bóng Mạnh cũng mờ phai trong tâm trí nàng. Trái lại, Mạnh lúc nào cũng nhớ đến Vân. Cô gái có nhan sắc mặn mà và duyên dáng mà chàng chỉ đự?c dịp trò chuyện có vài lần trên đường đi lánh nạn đến Mỹ. Mạnh vừa đi làm vừa đi học nên ít khi thấy xuất hiện trong cộng đồng người Việt. Nhờ siêng năng cần mẫn, chàng vừ? ra trường kỹ sư điện tử?là nhận được việc làm ngon lành trong một hãng lớn.
-Vân lập gia đình hồi nào mà hỏng báo cho …Mạnh biết vậy ?
-Vân, có biết anh ở đâu mà báo tin. Hỏng lẻ nhắn tin hết…52 tiểu bang cho anh biết hả.
-Ờ mà Mạnh ở tuốt trên miền Bắc lận, mới vừa được job dưới này nên mới “move” xuống đây chưa đầy một tháng.