Ôi, gần hết nửa đời người, ông mới khám phá ra cái lỗ này! Nó làm ông tê hết các giác quan, nó làm ông muốn nghẹt thở vì sướng. Ông quên mất Lý, ông quên mất cô vợ trẻ đang bậm môi trong hai hàng nước mắt, đang gồng mông, dâng đít cho chồng. Nhưng lạ thay, khi đâm vào đít vợ, ông không tài nào điều khiển được mình, ông cứ thúc, thúc và thúc cho đến khi niềm sướng tuôn đầy trong đít vợ.
Buông mình trên lưng vợ, tay rờ vú, ông thầm thì bên tai nàng:
– Anh cưng em nhất đời, em biết không?
Nàng mỉm cười qua hai hàng nước mắt:
– Anh vui là em hạnh phúc rồi.
Cảm động quá, ông lại muốn yêu nàng lần nữa, nhưng trước khi yêu, ông muốn nhìn thấy cái lỗ thiên thần ấy, hai tay banh mông vợ ra, mắt dán vào lỗ đít, ông thấy nó thật đẹp, tròn vo, hồng nụ với phún phính những bong bóng trắng đục tạo ra từ tinh trùng mình… ông thấy mình là một người hạnh phúc nhất đời, ông hãnh diện vì mình vừa khám phá ra một thế giới mới… lấy tay xoa tròn nơi lỗ đít, ông
bỗng thấy người vợ rướn lên, hứng thú, ông cho một ngón tay vào và ngoáy tròn, nàng bỗng rên thật dài, người uốn éo đến tột độ, tiếng rên làm cu ông ngóc dậy, thêm lần nữa, ông muốn đi trên mảnh đất mình mới khai phá, thật chậm, ông để cu ngay lỗ đít vợ và đưa vào một cách dễ dàng lẫn thích thú. Lạ thay, Ông thấy vợ mình như đã hoà nhập, nàng nâng mông thật cao để đón nhận nhận cú xông pha hùng dũng từ ông như lạc vào vườn cổ tích, ông đang thích thú nhìn mông vợ xoay tròn trong cu mình thì nàng bỗng nằm bẹp xuống, cu ông rời đít nàng với niềm chới với hoang mang… Nhưng chưa đầy một giây sau, thật nhanh, nàng nâng mông mình lên, và cu ông đã chiu tọt vào “trong ấy”, thật sướng, thật phê…. Phê như thể lần đầu ông gần đàn bà…
Bà Cả ngồi buồn, nhìn ra cửa mông lung. Hôm nay là tuần thứ 2 “con quỷ cái” ngự trong nhà bà! Bà biết, giờ đây bà là con số không trong nhà nàỵ Những gì bà nói ông đều phớt lờ, tệ hơn nữa, ông còn sỉ vã vào mặt bà:
– Bà bỏ cái thói nhỏ nhen ấy đi! Lý nó không hẹp lòng như bà nên tôi mới lấy về, những gì bà nói đề là bịa đặt. Đó là tôi chưa tính những lúc bà hành hạ, đánh đập nó. Nếu không vì cái tình vợ chồng mấy chục năm nay thì bà đã không còn hiện diện trong nhà này. Nhưng nếu bà thấy ở đây không được thì cứ về nhà thầy U bà mà ở…
Những tiếng xỉ vã ấy cứ vang lên trong đầu bà suốt tuần nay, cộng thêm những tiếng dục vọng phát ra từ căn phòng ấy làm bà muốn điên lên được. Về nhà Thầy U ư? Ai chứa? Mặt mũi đâu mà về ?… Thôi, đành bày keo khác vậy!
Và sáng nay, khi ông Hoàng rời khỏi nhà, bà cho con bé hầu gợi Lý ra toà đại sảnh nói chuyện. Lý thấp thỏm ra gặp bà cả với nỗi âu lo hiện ra trong khoé mắt.
– Ngồi đi em, ngồi xuống uống trà, ngắm nắng…
“Lạ quá, sao hôm nay bà ấy tốt đến thế” Lý vừa ngồi, vừa thầm lo trong bụng.
– Chị cho gọi em ra đây là để nói lời xin lỗi, hai tuần nay, vì ghen mà chị đã hành hạ em, mong em thông cảm cho cái cảnh có chồng như không của chị…
Bà bắt đầu xụt xùi… Trong khi Lý bùi ngùi thông cảm:
– Chị ơi, nếu chị đã coi em như người nhà, thì xin chị đùng ngại mà kể em nghe, hy vọng em an ủi chị được phần nào….
Bà Hoàng bắt đầu thút thít:
– Em biết không, chị lấy chồng năm 16, đêm động phòng đau buốt ruột gan, tuổi anh lúc ấy mới 20, như ngựa non không biết ngưng, gần ảnh một đêm mà chị nhũn người cả tuần. Em cũng đã trải qua rồi, em hiểu đó, vợ chồng khi thương nhau, dâng nhau hết, không câu nệ gì… và cứ thế, chị cho ra đời 8 đứa con… Nhưng hơn 2 năm nay, anh ấy bỏ bê, không ngó ngàng hay đụng tới chị. Rồi tháng trước, anh ấy về, bắt chị đứng ra cưới em… rồi trưa nào căn phòng em cũng toát ra những tiếng rên rỉ, bỏng cháy… trong khi chị bên này nước mắt rưng rưng….
Câu chuyện bà cả kể làm Lý dao động cực độ, nàng không ngờ mình ích kỷ đến thế… nàng bỗng nảy ra một sáng kiến, và chắc chắn, sáng kiến đó sẽ làm mọi người hài lòng….
Như mọi khi, khi đi làm về là ông mò ngay vào phòng Lý, nhưng lạ thay, lại không thấy bóng vợ đâu, ông bắt đầu lo, không biết chuyện gì đã xảy ra cho cô vợ trẻ của mình. Những câu hỏi bất trắc cứ lờn vờn trong đầu, nó làm ông bần thần đến bất động. Ông choàng tỉnh khi vòng tay âu yếm của Lý vòng quanh ngực ông, nàng thỏ thẻ từ phía sau:
– Anh về rồi hả. Em nhớ anh…
Như có gió thổi trong lòng, ông quay người ôm chầm lấy vợ, đặt nụ hôn nồng lên môi đắm. Ông hạnh phúc nhìn mắt vợ khép với vành môi hồng đón đợi… Sau phút đắm đuối, ông hỏi vợ với giọng trách móc:
– Em đi đâu mà không thấy nước non đợi anh về ?
Giọng buồn buồn nàng trả lời:
– Hôm nay chị cả bịnh, em sang thăm… giờ em muốn anh cùng em sang phòng chị ấy…
Ông Hoàng một tay luồn vô vú vợ, miệng ngọt nồng nói:
– Em nhân từ quá… anh chết mất vì em…
Quấn lấy tay chồng và nũng nịu:
– Tí em sẽ chiều anh, bây giờ qua thăm chị cả trước nhé anh?
Nghe lời vợ, ông dìu nàng qua phong bà cả…
Bà nằm ấy, trên chiếc giường hồng tơ, mùi hoa hồng thơm ngát, lâng lâng, áo bà xổ tung quá nửa vú… Ông ngại ngùng nhìn Lý vì sợ nàng ghen, nhưng Lý vẫn thản nhiên, nắm chặt tay chồng, với ánh nhìn khuyến khích. Thấy vậy, ông yên tâm, kéo tay vợ đến sát giường bà cả…