Nhưng ngay từ đêm đầu tiên Mạnh đưa con Tư Minh ra cánh đồng vắng vẻ thơ mộng này cũng không hẳn chỉ để bú nó. Sau cùng thì Mạnh cũng phải chơi, phải tỏ cho con Tư biết cái khoái cảm cùng khắp và tột đỉnh trong cách thế của
những người ở Mỹ đã lâu năm. Con Tư Minh chỉ còn có nước rên xiết rùm trời. Nó lên cơn khoái lạc xiết bấu Mạnh không còn chừa một chỗ trống Nó lấy hai bắp chân trắng hếu rắn chắc ra kẹp lấy ngang hông Mạnh rồi rú lên từng hồi
như bị bà nhập, cặp mông thì hẩy tới hẩy lui mỗi khi Mạnh bú liếm nó hoặc thọc những ngón tay điệu nghệ của chàng vào sâu bên trong lòng âm đạo của nó, cái đầu tóc đen ngòm của nó trong bóng đêm quặt quẹo hết bên náy tới bên kia
trong khi hai môi nó mím chặt lại hoặc lưỡi thè ra tự liếm qua liếm lại như đang gắng chịu đựng một hình phạt mà nó cảm thấy khoái cảm đến rợn người. Nó là thanh nữ miền quê, quen ăn no vác nặng, lại có dáng dấp cao ráo đẫy đà, cho nên nguồn âm thủy của nó xem ra còn rất dồi dào phong phú, mặc sức cho Mạnh nghịch ngợm dày vò. Nó cứ rên lên từ đợt rồi rướn bật háng lên, sau đó nước bên trong lại ứa ra dầm dề. Mạnh hết liếm lồn nó lại bò lên trên người ngậm lấy vú nó mà nút say mê, đôi bàn tay của Mạnh thì lúc bóp, lúc xoa, lúc rờ, lúc thọc sâu vào trong lòng âm hộ, khiến con Tư Minh chỉ còn có nước trân người ra mà hứng lấy từng đợt lạc thú của thân thể, nó rên lên từng hồi. Mạnh lại rất từ tốn khôn ngoan, không vồ vập làm gì. Chàng biết cách giữ gìn sức lực, không qúa ham hố để rồi lại phải nhanh chóng ngã nằm vật xuống bên cạnh con Tư, sẽ khiến cho nó chê cười. Dù gì cũng không nên làm hổ thẹn một người Việt kiều trở về từ Mỹ. Cứ như vậy mà Mạnh “vờn” con Tư Minh làm nó chịu đời cho đến khi gào lên năn nỉ hoặc mỏ mẩm tìm khúc gân cứng của chàng đòi nhél vào ngay vào bên trong cái âm hộ săn cứng đầy ngập những nước non, Mạnh vẫn làm bộ tỉnh bơ :
Hưởng nữa đi Tư. Em cứ hưởng đi cho đã cái cửa mình. Anh có thể làm cho em sung sướng đến bao lâu cũng được, đừng có lo. Chỉ tiếc là anh không có đem theo cái máy làm tình để cho em được ngất ngư thêm vì nó. Sau hết mới tới phiên anh.
Con Tư trợn mắt hỏi Mạnh:
– Cái máy đó nó làm gì cho em sung sướng.
– Nó được chế tạo bằng gân, to như cái thật của anh đây này. Nó còn có thêm một cái ngạnh như bàn tay sáu ngón, dùng cái ngạnh đó để thọc sâu trong lỗ đít của em cùng một lúc với cái qui đầu giả vừa có gân vừa có gai đâm ra tua tủa. Nó
chạy bằng pin. Đtt nó vào lồn em cho nó rung lên từng chập rồi anh nhanh tay đẩy vô kéo ra cho nó mài xiết bên trong cửa mình thì em sẽ chết giấc. Em tưởng tượng đi! Sức trâu em mới chịu nổi cái dương vật nhân tạo vô địch này.
Con Tư Minh hỏi tới :
– Anh Ba có đem cái máy đó về không?
– Không? Đem về để làm gì. Anh đâu có biết là có em để cho em hưởng. Thôi được ! Để đến lần sau anh sẽ đem về. Giờ em cứ dzui với cái của anh trước đã. Anh nghĩ nó cũng dư sức qua cầu để cho em phải sướng ngất.
Nó hối công khai:
– Sao anh Ba còn không cho nó vào? Làm mãi bằng tay em bị rát đó!
– Rát thì anh dùng miệng với lưỡi sẽ êm ái hơn. Bẹt háng ra cho anh bú em thêm một hồi. Con Tư Minh vâng lời dạng chân ra hết cỡ. Nó lim dim nằm ngửa mặt lên nhìn trời đầy sao đón nhận từng luồng gió mát vi vu trên cánh đồng thổi tới. Mạnh hì hục liếm láp mãi cái đùi khít tròn và cái mu mập mạp của con Tư Minh đầy sung sức.
Nó cứ rống lên như bị thọc léc từng hồi, bất Mạnh phải nhét ngay cái gì của chàng vào mà nó đang mong đợi. Nhưng Mạnh thì cứ tà tà. Mục đích chính của chàng là nhìn ngắm và vọc nó cho nó rượng khí ra dầm dề để bú mà thôi. Chơi mãi, cái dương vật của chàng cũng ê ẩm cả rồi. Chàng còn đợi mai này lên Saigon đi tìm của lạ nữa chứ!
Nghĩ vậy cho nên trong mấy đêm liền hẹn với con Tư Minh ra cánh đồng này tình tự mà Mạnh chỉ kết thúc có vài lần. Nhưng cho dù chỉ có vài lần thực sự, con Tư Minh cũng đã ngất ngư chào thua cái sức dai phông của Mạnh. Nó đã rên rỉ thú nhận:
– Anh Ba làm cho em đã hết nước nói. Chưa có bao giờ em được trải qua những phút giây chết người như vậy. Mai mốt anh Ba đi rồi, biết lấy ai chơi cho em đã ngứa. Mạnh dỗ nó:
– Tại mấy người ở quê chưa nghiên cứu những cách thức làm cho em khoái lạc. Em cứ bảo mấy người đó làm giống như anh là được chứ có khó gì. Còn cái dương vật thì ctỉa ai cũng giống nhau hết á ? Cũng có thể to nhỏ, ngắn dài hơn nhau chút đỉnh. Nhưng trọng yếu vẫn phải biết cách dùng lưỡi, miệng và những ngón tay để cho mấy em được hưởng đủ trước khi chấm dứt cuộc chơi. Em cứ như vậy mà chỉ cho người ta. Mai mốt nữa anh sẽ dzìa. Chúng mình còn duyên thì gặp lại, lo gì.
Con Tư Minh nghe Mạnh nói chiện đời, nó đâm ra hiểu chuyện, cúi xuống cầm lấy cái dương vật của Mạnh mà mút chùn chụt như mút chén sương sa. Nó thuộc bài bản nhanh chóng cấp kỳ…
Qua bữa sau, thay vì đi lên Saigon giải trí như đa số những người Việt kiều về quê trước khi họ trở về Mỹ, Mạnh nói với má cho bà yên lòng rằng chàng rủ thầng Hấu xuống Cái Bơn để chơi thăm người chú ruột của chàng. Má của Mạnh nghĩ thằng con của mình hiếu thảo, bằng lòng ngay lập tức. Mạnh nói thật ý để cho thằng Hấu hiểu rõ bụng chàng :
– Hấu à ? Thiệt ra tao hổng mấy thèm chơi gái gì mấy, cho dù gái nhà quê, vì tao thiếu gì lỗ. Tao chỉ muốn kiếm mấy con nhò còn “dzin” để mướn nó bú lồn, chứ chơi bời thì tao nào có thiếu Ngay từ Mỹ cho đến tận chốn này, chơi con nào thét rồi cũng vậy. Chơi những con mình có tình cảm vẫn sướng hơn nhiều. Tuần sau tao dìa Mỹ nên muốn giữ sức để trả bài. Tao đang có tới mấy cái đồ chơi chực chờ ở Mỹ nên cần phải có sức lúc trở dià. Mày biết không vậy Hấu ?
Thằng Hấu nghe qua nó hiểu liền:
– Nếu vậ y thì dễ , không chơi tụ i nó thì có lo gì Nhưng nếu lỡ cũng chẳng có gì khó xử. Mấy ngày còn ở lại Cái Bơn, anh Ba để đó em lo. Bảo đảm có đồ mới mỗi ngày, anh muốn làm gì tùy Mạnh dặn Hấu phòng Xa :
– Nhưng mày phải sắp đặt rõ ràng để khỏi sảy ra chuyện nọ kia thì phiền. Tiền bạc cần nhiêu, tao cò n đủ trả.
Thằng Hấu vỗ đùi đánh đét :
– Yên trí đi anh Ba! ở đây con gái chỉ khoái tiền. Có nhiều tiền, anh Ba muốn sao tụi nó cũng chịu hết á!
Về tới Cái Bơn, hai anh em họ dẫn nhau đi thăm thú xóm diềng. Việc thăm chú Ba chỉ là một cái cớ. Mạnh dúi vào tay chú trong cơn nhậu ngà ngà một khoản tiền cỡ gần một triệu VN, chú sướng rên lè nhè, “chỉ đạo” cho thằng Hấu lo săn sóc chu đáo thằng cháu ruột:
– Hấu! Mày lo kiếm gì cho anh Ba mày giải trí mai mốt nó dzìa Mỹ rồi, ở bển hiếm thứ đó lắm, nghe nói đàn ông con trai ở Huê Kỳ ngoài cái đồ chơi của nhà, ra ngoài kiếm mắc lắm. Mày rành chuyện này, lo cho anh Ba nghe Hấu!
Thằng Hấu vâng dạ liên hồi. Chú Năm tiếp tục hối bà thiếm nhan sắc còn trẻ măng săn dòn da thịt làm thêm đồ nhậu, mắt chú háy háy thiếm Năm như ngầm hứa hẹn điều gì khiến thiếm mỉm cười kín đáo quay đi, cái mông thiếm lắc nhẹ.
Mạnh với thầng Hấu chỉ ngồi nhâm nhi với chú Năm cho vui, mục đích chính của họ là đợi vãn khuya chút nữa sẽ tính đến chuyện riêng của mình. Chú Năm nhậu đến say mèm, chú không còn biết trời trăng là gì hết. Chú nhào lăn xuống mặt phản ngủ vùi trong khi hai anh em của Mạnh thản nhiên kéo ghế ra ngoài sân ngồi rù rì trò chuyện dâm dật, họ cười khúc khích.
Thiếm Năm lục đục dọn dẹp trong nhà, thiếm nói lầm bầm trong miệng :
– Đồ chết bầm, nhậu cho đã rồi ngủ như con heo nọc…
Thiếm rủa chú Năm vì tưởng chú Năm đã ngủ say nào dè, chú chỉ giả bộ để đuổi khéo hai thằng cháu đi sớm để chú có cơ hội đè ngửa thiếm Năm ra trong cơn động tình ào tới bất chợt bởi hơi men, chú vẫn còn nghe rõ con vợ cằn nhằn, chú ngóc đầu nhìn chung quanh : Hai thẳng đâu mất tiêu rồi vậy?
Thiếm Năm chỉ tay ra phía mé sông:
– Đang ngồi ngoải, tụi sắp đi đâu đó!
Nghe nói, chú yên lòng. Chú dang tay quơ vào lồn vợ, nói nhỏ:
– Vậy má nó vào đây, tao cho mớ tiền, thằng Mạnh mới cho đó!
Thấy chồng quờ quạng, lại nói đến tiền, thiếm Năm đoán ngay ra được thâm ý ông chồng mắc dịch có máu “đạo dụ “, thiếm hất bàn tay nhám nhúa của chồng ra, làm bộ:
– Tụ i vô tớ i g iờ nè.
Chú Năm chỉ ờ ờ cho qua chuyện, chú kéo sát vợ đến cạnh cái phản gỗ, rúc đầu đưa miệng ngoạm đại lấy cái mu mẩy của thiếm Năm bên trong lớp quần lãnh đen. Hàm răng của chú Năm khiến thiếm như bị kinh phong, giật bắn người lên, miệng thiếm thều thào :
– Đi vào trong phòng, kéo cái liếp cửa lại cho kín cái đã…
Chú Năm miễn cưỡng đứng lên chệnh choạng nghe lời, tấm liếp mỏng manh vừa kéo lại thì chú đã nghiến ngấu vục mặt vào hạ bộ của thiếm Năm như đói khát đã lâu ngày. Chú vốn là lính ngụy năm xưa, cũng thuộc típ “danh trấn giang hồ ” cho nên cung cách cụp lạc của chú đâu có thua gì những thầng trẻ tuổi. Chú kéo tuột quần của vợ xuống trong lúc thiếm Năm còn đang luống cuống chưa biết phải làm gì cũng bị mê hoặc ngất ngây, thiếm mạnh tay kéo bung hàng nút bấm của chiếc áo bà ba đang mặc trên người. Đôi mắt Chú Năm dại đi khi vừa nhìn thấy cặp nhũ hoa trắng hếu vẫn còn săn cứng của vợ hiện ra trong vùng ánh sáng mờ mờ. Chú đưa tay bóp chặt mu lồn của vợ rồi kéo thiếm ngồi xuống ngay bên cạnh giường để cho chú vục mặt vào đó mà bú liếm.
Thiếm Năm chịu đời không thấu, rên lên hù hù. Mạnh với thằng Hấu nghe động trở vào nhà định chào sơ chú thiếm Năm cho phải lễ rồi rủ nhau xuống xóm thì thấy trong nhà lạnh tanh, hai người lại nghe liếng thiếm Năm đang rên rỉ liên
hồi, Thằng Hấu tò mò bước đến ghé mắt nhìn qua kẽ liếp, nó thấy chú Năm đang bú âm hộ của thiếm Năm, nó đưa tay vẫy Mạnh lại cùng coi phim con heo không mất tiền.
Người đàn bà sồn sồn này là vợ thứ hai của chú Năm khi bà vợ trước đã chết vào thời kỳ còn giặc giã. Vợ con chết hết khiến chú Năm buồn tình sau thởi gian trở về từ trại cải tạo. Nhưng thét rồi, nỗi buồn của chú cũng nguôi ngoai. Chú làm nghề sửa máy cày mướn cho bà con trong vùng rồi gặp thiếm Năm, con gái của ông Bảy Phước, là một điền chủ có tiếng trong vùng Thiếm Năm kén chồng đến gần 30 tuổi, chang để ai vào mắt, tình cờ gặp chú Năm đến sửa máy cho cha. Không biết chú Năl 1 có tài cán chi mà Thiếm xin cha cho chú Năm lấy thiếm về làm vợ Chú Năm rất hãnh diện về việc này, cho nên chú cũng thường “trả ơn” cho vợ một cách hậu hĩ. Chú chơi vợ cho đã nư sau những năm tháng thiếu thốn khốn khổ ở trong tù. Phần thiếm Năm cũng nhiệt tình không kém, chú Năm mần tới đâu thiếm theo sát rạt tới đó. Bao nhiêu kiểu cọ thâu thập trong đời quân ngũ, chú Năm đem ra áp dụng với thiếm Năm không sót một góc nào. Chỉ có điều, thiếm Năm không được hoàn toàn mãn nguyện, bởi chú Năm hùng hục làm cho xong phần mình rồi lăn quay ra ngủ, để lại cho thiếm Năm ấm ức đến điên người. Đã bao nhiêu lần thiếm Năm không dần được sự bực bội trong lòng, thiếm sụ mặt xuống càu nhàu một hồi thôi rồi cũng im lìm chịu đựag, chẳng biết bày tỏ cùng ai. Chẳng lẽ ở nơi thôn dã này, thiếm lại dám đem đồ chùa đi cho thằng khác nó hưởng. Thiếm bực bội, đè nghiến chú Năm ra cầm lấy cái dương vật của chú mà vọc mà vò mà mút liếm sau những trận đánh nửa vời. Nhưng khi chú Năm đã no lòng lân quay ra ngủ thì thiếm Năm có làm tới cái giống chi đi nữa, con chim của chú vẫn xụi lơ, chú vẫn tiếp tục ngáy như thường. Thiếm Năm chỉ còn biết lẩm bẩm:
– Đồ vô dụng gì đâu…