Truyện 16+ học sinh cực hay có nội dung là những hồi ký của tác nhớ về năm tháng học trò với những mối tình lãng mạn và cũng đầy nóng bỏng.
Đọc truyện 16+ ký ức tuổi học trò
Mùa hè năm 20xx
Đó là lúc mà em bắt đầu bước vào kỳ thi vào lớp mười. Với sự lựa chọn 1 trong 3 (Công Lập – Dân Lập – Bổ Túc ). Vào thời điểm lúc đó, tôi tự tin 100% là mình sẽ thi đỗ vào Công Lập. Cái đích mà tôi hướng đến đó là đủ điểm vào lớp chuyên toán. Tôi lúc đó vẫn còn ngây thơ lắm, chưa biết rượu chè, gái gú gì đâu. Hàng ngày vẫn chăm chỉ học bài để chờ đến kỳ thi đó.
Tối hôm đó tôi đang ngồi học bài thì có ông chú (bằng tuổi nhưng gọi là chú vì vai vế trong họ nội tộc) và hai thằng em lớp 8 sang nhà chơi, bố mẹ với anh chị đi chơi không có nhà. Tự nhiên rồng đến nhà tôm chơi, lạ quá. Thì ra là sang rủ tôi xem phim sex vì đầu nha ông bị hỏng. Hồi đó tôi ghét cái này lắm, chứ không như bây giờ. Tôi cũng không hiểu là vì sao, nhưng sau đó tôi để cho ông ý với hai thằng kia mở lên xem sex trong nhà còn tôi đi ra ngoài sân (vừa là ngại vừa là không muốn xem). Nghe thấy tiếng người “rên” ở trong nhà thế là lò mò vào. Nhìn thấy trên tivi là hình đứa con gái không mặc gì cả và đang nằm trên một tảng đá to, rạng 2 chân ra cho thằng kia xxx. Nhìn thấy 2 đứa đang cởi trần và thấy vú đứa con gái. Lúc đấy ngại không tả được. Bọn kia nó bảo mình sĩ diện, muốn xem mà còn làm bộ. Đéo biết nói sao nữa, lại lủi thủi ra sân chơi một lát. Cuối cùng thì cũng xem xong.
Thế là vào ngồi chơi, nói chuyện với mấy đứa. Hơn 9h thì bố mẹ về, ông chú với 2 thằng kia cũng đang chuẩn bị về, chào bố mẹ tôi rồi chúng nó về nhà. Bố hỏi tôi học bài xong chưa? Cười hii hii, xong rồi bố ạ. Nói thế chứ đã xong được gì đâu, vẽ được 2 con voi to đùng.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Đã đến ngày tôi lên thớt. Tâm trạng hồi hộp, bao nhiêu tự tin của mấy ngày trước đi đâu hết cả rồi. Nhưng rồi vào phòng thi, khi nhận được đề thi là lúc tôi cảm thấy vui và lấy lại được sự tự tin của mình vì tôi thấy đề thi khá dễ. Dễ hơn nhiều so với dự đoán của tôi. Và thật sự lúc đó tôi đã quá chủ quan khinh địch. Làm xong hết vẫn còn dư 10 hay 15p gì đó. Ngồi ngắm mấy con cá xấu đang chăm chú làm bài. Trống hết giờ, nộp bài … Hai môn còn lại thì đúng là sở đoản, văn thì lủng củng (thôi bỏ qua chỗ này nha, vì không nhớ được cụ thể)
Thi xong về nhà ngồi chờ điểm. Vẫn tự tin là mình đỗ nhưng mong là được vào lớp chuyên toán. Rồi cũng đến này công bố điểm thi. Đạp xe hùng hục đi 5km để tới trường (Không có WAVE chiến như mấy bác để đi đâu) xem điểm. Điểm thì cũng khá khá đấy, nhưng sau đó thì biết mình thiếu nửa điểm để vào lớp chuyên toán. Điều mà em ức nhất là môn toán chủ quan làm sai mất một ý thế là mất 1 điểm cái ý đó. Vậy là toán được 8,5 điểm. Hai môn kia là 6 với 5. Ấm ức ngậm ngùi vì phải vào lớp thường trong khi mình hoàn toàn có thể vào lớp chuyên toán
Nhưng mà cũng chính vì thế mà giờ mới có chuyện để kể. Ngày đầu tiên vào lớp. Trường có 15 lớp, lúc đó vào lớp 10A10. Quá đẹp phải không bác. Đến bây giờ vẫn tự hào vì cái lớp 10A10 đó.Mình ngồi bàn thứ 2, trên dưới là những con cá xấu đến từ châu mỹ và châu phi. Bên cạnh là 2 thằng bạn khá thân. Mấy ngày đầu đi học mình cũng không để ý gái gú gì đâu. Chỉ chăm chú học thôi để cố gắng năm sau sẽ xin chuyển sang lớp chọn vì vẫn ấm ức cái điểm thi năm đó.
Sáng hôm đó thức dậy. Đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng. Mẹ mua cho 1 túi xôi mà bây giờ trong Nam gọi là xôi khúc (ngoài bắc gọi là gì thì mình quên mất rồi, vì lâu rồi chưa về quê). Ăn xong, lên bàn ngồi học bài. Môn Anh Văn chết tiệt, một đống từ mới với lại ngữ pháp. Học mà muốn điên người (vì mình ghét cay ghét đắng môn này), lại thêm ông Thầy nữa, chắc là cũng không ưa mình thì phải. Đến trưa ăn cơm xong chuẩn bị đạp xe đi học thì thôi rồi, trời bắt đầu có cơn giông. Mây đen ầm ầm kéo tới. Mình nghĩ là thôi toi rồi. Một ngày u ám sắp đến rồi. Vội va thu dọn sách vở bỏ vào cặp. Ra đạp xe hỏa tốc tới trường. Lúc đầu còn khỏe đạp không biết mệt là gì, đi được nửa đường tới một cái cầu, ôi đạp lên cái cầu đó là một cực hình. Cuối cùng cũng vượt qua được cái cầu đó, đi vào trường trời vẫn chưa mưa. Mình vừa đi vào đến cái nhà để xe thì trời bắt đầu mưa, nhìn đồng hồ thấy mất 15p (ôi lúc đó ngưỡng mộ bản thân quá 15p cho 5KM, mọi hôm đi mất 20 – 25p cơ). Những tiếng lộp bộp rơi xuống, nghe là biết mưa nặng hạt. Chạy lên lớp bị ướt một tý, rồi ngồi bỏ sách vở ra học bài tiếp. Lớp mới có mấy đứa lên thôi. Mình nghĩ thế là thoát chết rồi. Tưởng là đi bị dính mưa chắc không ngờ vẫn may, trời vẫn thương mình lắm.