VN88 VN88

Truyện 18+ Chiếc áo lót của em

Tôi về phòng làm việc cuả mình, dĩ nhiên là một tổ trường tôi cũng có nhân viên riêng cuả mình, nhưng dường như chằng ai muốn làm viện, họ toàn ngồi chơi, tôi mặc kệ, đi thằng vào trong văn phòng mình. Một email được gửi từ con trai giám đốc, trong đó có tất cả hồ sờ về tất cả nhận viên trong công ty và những người có liến quan tới phó giám đốc. Vưà lúc đó có một nhân viên bước vào.
“Chào tổ trường, tôi tên là Đặng Ngọc Anh, mời ngài coi qua về những thiết kế cuả tôi. Tôi mơ về việc này từ nhỏ, tôi thích thiết kế từ nhỏ và mong trở thành một nhà thiết kế hàng đầu………………………………
“Uhm………Ok………Cô có thế pha giùm tôi li trà không?”
Tranh thủ lúc cô ta ra ngoài ngồi đọc tài liệu
Uhm, Giám đốc phòng kế hoạch, Lí Hiển, gương mặt già đeo kiếng bên trong ẩn chưá nhiều tham vọng, và có thế thấy cặp mắt dê cuã lão ta……….Tổ trưởng phòng kế hoách 1, Nguyễn Hùng, một thanh niên trẻ có thể chỉ lớn hơn tôi hai ba tuổi………Ngoài ra còn có những nhân viên quan trọng trong công ty, có thể là chià khoá tìm ra sự thật. Người đầu tiên Trương Ngọc Yến, nhân viên cao cấp cuả phòng quản cáo, có liến hệ mật thiết với laị Nguyễn hùng và Lí Hiển, nhìn tấm hình, tôi nhận ra đó chính là cô gái đã dẫn đường cho tôi. Tiếp theo là Trần Bảo Nhi, lập trình viên cao cấp cuả phòng kĩ thuật, một trong những nhân viên xuất sắc cuả công ty. Cuối cùng là Lê Khánh Vy, người mẫu cao cấp cuả công ty, và là cô gái tôi thấy trong phòng với gã đàn ông khi mới vào công ty. Tôi suy nghĩ, thì Ngọc Anh trở vào.
“Thưa ngài đây là cà phê ngài cần?”
“Cà phê, tôi nghĩ tôi yêu cầu trà mà?”
“Ôi xin lỗi ngài tôi nhầm, thành thật xin lỗi”
“Không sao, nhân tiện tôi có thể cho tôi biết nhiều về phòng người mấu không?”
“À thưa ngài tôi không rành vì chúng ta rất ít khi làm việc với họ, chủ yếu là phòng kế hoach số 1 và công việc chúng ta chằng có gì dính dáng với laị phòng người mẫu thưa ngài.”
“Cảm ơn cô.”
Tôi đi thằng xuống phòng người mẫu hi vọng tìm thêm chút gì, nhưng khi vào phòng thì không thấy Khánh Vy đâu cả, tôi vưà quay đi thì cô ta xuất hiện đàng sau lưng tôi.
“Chào, ngài cần gì tôi giúp không?”
“Chào tôi là Trương Quốc Dũng………….”
“Tôi là Lê Khánh Vy. Tôi đã biết rõ ngài là tổ trường mới cuả phòng kế hoạch số 2, tôi thất không thế nào chờ để dẫn ngài đi vòng quanh công ty. Rất hân hạnh được gặp ngài. Ngài đẹp trai hơn sức tường tượng cuả tôi đó”
“Tôi cũng nghe nhiều chuyện về cô người mẩu xinh đẹp và có mái tóc vàng…………” bỗng tôi tưởng tượng ra thân hình trần truồng cuả cô ta trước mặt tôi
“Cái đó có phải giọng là quấy nhiễu tình dục không??” Cô ta lên tiếng hỏi nhưng không có chút nào là thật giống như câu nói đuà, tôi cũng trả lời
“Hihihi chỉ là thói quen thôi, tôi khó cầm lòng khi thấy một cô gái đẹp nên chỉ khen ngợi cô vài lời thôi, xin đừng giận.”
“Tôi không giận đâu.”
“Còn về chuyện giúp tôi”
“Ok tôi sẵn sàng giúp đỡ ngày về mọi việc?”
“Như làm người mãu cho nhưng mẫu thiết kế rồi cho người khác xem phải không?” Tôi hỏi cô ta và liếc mắt nhìn.
Cô ta sắc mặt tái nhợt nhìn tôi.
“Cô Vy ngài Lí Hiểu muốn gặp cô 3 giờ chiều này trong phòng ông ta, cô muốn tôi trả lời ông ta cô sẽ tới chứ.”
“Tôi sẽ đến.” Mặt cô ta tái nhợt và buớc vào phòng đóng cưả lại.
Tôi trở xuống văn phòng khi đi ngang phòng kĩ thuật tôi nhìn vào tìm kiếm Trần Bảo Nhi. Cô ta rất dễ thương, tóc xoã ngang vai, màu đen, bóng và rất mượt. Tiếp tục nhìn dần xuống, “Wow!!!!” Cặp nhủ thoa tuyệt đẹp tuy được giấu kìn đằng sau bộ đồng phục nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được vẻ đẹp cuã nó, rất to và cương lên. Cô ta làm việc một cách say mê và chăm chú, qua tất cả những gì tôi thấy tôi có thể nói một điều tất cả những gì cô ta quan tâm chĩ là công việc. Nhưng tôi nghĩ, tôi sẽ bắt đầu với Khánh Vy trước.

Ngày điều tra đã xong, và tôi bắt đầu công việc, đầu tiên là lưạ chọn những thiết kế tốt từ những bản mẫu thiết kế cuả Ngọc Anh, sau đó nói với cô ta là muốn có chi tiết một mãu thiết kế cuả cô ta và hi vọng cô ta sớm hoàn thành. Cô ta vui vẻ nhận lời. Đọc laị hồ sơ của Khánh Vy, bà ngoại cô ta bị một bệnh khá nặng phải nằm điều trị ở một bệnh viện ở Hoa Kỳ, và như thế cô ta phải trả một số tiền rất lớn, hơn hẳn tiền lương cuả cô ta, như thế tôi đã hiểu tại sao cô ta lại chấp nhận làm những việc như thế. Tôi quyết định tìm gặp cô ta, biến cô ta thành người cuả tôi.
Tôi đứng chờ cô ta ở một đoạn vắng từ phòng cuả Lí Hiển về phòng cuả cô ta, vì tôi nhớ cô ta có hẹn với ông giám đốc phòng kế hoạch này, tôi chờ đợi.
Cuối cùng cô ta xuất hiện, gương mặt bùn bã, lo lắng, chán nản trôn mệt mỏi tội nghiệp vô cùng, caí khuôn mặt trái xoang xinh xắn đó giờ ngấn lệ không còn tươi cười nưã, mái tóc dài và vàng cuả cô ta thả xuống càng làm tăng vè kiều diễm. Tôi lên tiếng đồng thời đưa tay chụp lấy tay cô ta và kéo vào lòng mình
“Laị phải đi thử đồ nưã à?”
“Uh? Là tổ trường, ngài……ngài muốn gì ở tôi đây?”
“Anh chỉ muốn giúp em. Thế thôi.” Tôi đổi cách xưng hô thành anh em theo tôi vưà tiện vưà thân mật. Cô ta hỏi lại “Tôi không hiều ngài muốn nói gì?”
“Đừng giả bộ phủ nhận, anh đã biết tất cả rồi về những chuyện tại phòng thử sản phẩm”
“Không phải như ngài nghĩ đâu, tôi chỉ muốn khách hàng hiểu được giá trị tốt nhất cuả sản phầm chúng ta. Tôi……..”
Không để cô ta nói nưã, tôi gì chặt người cô ta và đặt lên môi cô ta một nụ hôn thật say, thật ngọt và kéo dài.
Tôi lại nói tiếp “Anh xin lỗi nhưng anh đã nhìn vào hồ sơ cuã em và hiểu là em không tự nguyện làm như vậy, tất cả em làm là vì bà ngoại cuả em đang trong tình trang sức khoẻ kém và phải điều trị ở một bệnh viện tại Mỹ. Anh chỉ muốn giúp em thôi.” Vưà nói tôi vưà để một tay chạm vaò mông cô ta, một cảm giác thật dễ chịu và rất sản khoái, nó rắn chắc.
Cô ta như bị điện giật hốt hoảnh định bỏ chaỵ
“Đừng nói nưã”
Tôi nắm tay cô ta kéo lại “Hãy ngừng nhưng việc bẩn thiểu đó lại”
“Cảm ơn anh nhiều nhưng đây là việc riêng cuả em, hãy để em tự giải quyết.”
Nói xong cô ta vùng bỏ chạy, tôi cảm thấy khó chịu trước hoàng cảnh đó.

Trong phòng thử sản phầm, hai gã đàn ông, một là khách hàng, một là giám đốc phòng quảng cáo đang trân trân nhìn vào Khánh Vy. Cô ta đứng trên chiếc bàn làm việc và từ từ kéo phecmuatue và tuột chiếc váy đồng phục một cách nhẹ nhàng, chiếc quần lót màu đỏ che đi vùng kín cuả Vy. Cô ta xấu hổ nhắm mắt và quay mặt đi chổ khác, cảm thấy mình như đang làm một việc làm bẩn thiểu. Hai gã đàn ông cười như hai con thú nhìn thấy con mồi trước mặt. Một gã xông tới giựt phang cái áo sơ mi mà Vy còn mặc trên người, hai hàng nút bị gã giựt đứt hết, để lộ cái ngực to giờ chỉ còn được che phủ bởi cái áo lót màu đỏ bằng loại vải ren rất mỏng và mịn. Không dừng lại ở đó, gả đẩy cái áo ngực lên và điên cuồng bóp ngưc cuả Vy. Xoa bóp thô bạo không thương tíếc cho hai trái đào đó, kề miệng xuống một bên ngực dùng cái lưỡi nhám xàm cuả lão chà xát lên cái vú xinh đẹp đó trong khi tay kia nắn bóp cái còn lại, dần dần, lão dùng hai ngón tay nắn nắn cái núm vú màu hồng cuả Vy. Trong khi đó gã còn lại luồn tay vào trong chiếc quần lót cuả Vy và không ngừng sờ nắn xoa ở vùng xxx nào, ngón tay xoa dần hai bên lớp thịt rồi từ từ, một ngón đi vào trong xxx, xoa nhẹ ngón khác thì xoa ở ngay chỗ hột le cuã nàng, bị kích thích như thế, dâm thủy từ trong lỗ xxx chảy ra ngoài rất nhiều, ướt cả tay lão, lão nhìn những thứ nước đó cười một cách dâm dật rồi tiếp tục nhấn mạnh ngón tay vào.

VN88

Viết một bình luận