Ánh sáng ban mai hắt vào cửa sổ. Lòng ông sanh rộn ràng, rung động sướng khoái tăng dần, bắt đầu lồng lộng nắc nhịp tưng bừng như con hổ đói. Tâm cảm thấy đê mê bất tận ra sức giẫy giụa, càng làm ông xúc động hăng tiết dồn dã, nếu so với chồng Tâm, dù anh Tùng trẻ hơn song giao cấu không đậm đà tình tứ, chi li bài bản như ông bố chồng…
Lòng Tâm nhớ đến chồng và thấy tủi hổ càng hơn. Thì ông gia tốc:
– Trời ơi! nó thật ấm khít khao, của quý của bố chồng quá khổ cọ sát với âm đạo làm nàng đê mê đến ngây dại. Càng hứng tình, như hoa xuân đương nhụy Tâm dạng đôi chân rộng hơn đón nhận dương vật ra vào ngập sâu cách hả hê. Ông ngừng hai tay xoa bóp nọng vú, rồi lại quan sát âm môn Tâm.
Âm hộ Tâm đỏ hồng, lông tơ đen óng mượt che kín mép lồn bên ngoài chạy tận cùng hậu môn, như đang đón chào bố chồng vào buổi ban mai. Ông nắc thụt mạnh bạo cách hăng say cho lửa tình ngùn ngụt bốc lên cao, vừa thỏa dục vừa bền sức kéo dài chiến trận, còn nàng dâu khâm phục sức mạnh phi thường lão niên trong niềm hoan lạc, khắc ghi trong tâm tưởng của mình. Đến khi hai người bắt đầu cảm thấy dâm thủy nhỉ ra, ông nắc dồn dã hơn, Thanh Tâm sung sướng liền miệng:
-Bố ơi! con chết mất. Ôi tuyệt trần.
Phút chốc ông đạt tột đỉnh vu sơn xã hết bầu tinh dịch hai tháng nay tích lũy xa vắng vợ, vào chốn nhụy đào nàng dâu hứng trọn. Xong việc ông bố cảm nhận giao hoan với phụ nữ trẻ, mới tự nhận ra mình là người đàn ông đích thật vừa đầy khoái lạc vừa đắc ý, lại vừa lãng mạn trữ tình, và tự tin thêm hăng hái yêu đời hơn lúc nào hết.
Phần Thanh Tâm bỗng nhiên bật ngồi dậy đầu óc thẫn thờ cất tiếng khóc hu hu.., cảm thấy tội lỗi xấu hổ nên không thể tự nhiên được, bị cưỡng đoạt thân thể việc làm sa đọa trái luân thường, rồi nàng như đẫm mình trong nổi u-buồn bởi ông bố chồng đa cảm, đa tình quá lãng mạn, và không gian như nặng trĩu thêm…
Cả tháng sau đó, Tâm luôn cảm thấy khó chịu vừa bàng hoàng, vừa xấu hổ, mang mặc cảm tội lỗi với chồng, vừa bực dọc với chính mình, tự cáo trách sao quá dễ dãi, buông xuôi như vậy, lại vừa thấy khó xử trí hơn vì “người đàn ông ấy” lại là bố chồng của mình. Phải chi là người dưng, tiện biết mấy?! Đối tác là người thân trong nhà.
Sau đó, Tâm tự thấy mắc cỡ, bẻn lẽn kiếm cớ ra khỏi nhà hoặc chạy lên em dâu để cùng đi làm part time sớm, cảnh giác mỗi khi chồng Tâm đi vắng và tránh né nói chuyện thân thiện với ông nữa.