VN88 VN88

Truyện địt nhau ngắn hay nhất nàng Thu Lan lồn to

– Xin lỗi em, vì bất đắc dĩ… Không ngờ bọn chúng nhìn em xong là nứng quá nên chơi mạnh tay khủng khiếp. Tụi nó nói với anh chưa bao giờ tụi nó đã như vậy hết. Tụi nó trừ nợ hết cho bọn anh rồi. Gần cả trăm triệu chứ đâu có chơi. Cám ơn em… Xin lỗi em nghe.

Thu Lan không lấy đâu ra thêm hơi để tranh luận với bọn chúng. Nàng thì thào:

– Cởi trói cho tôi.
– Em tính về à? Cũng 10 giờ rồi… em ngủ lại đây đêm nay đi.
– Tôi nói… hự… cởi trói cho tôi. Nhanh đi. Tôi van hai anh, tôi chịu vậy đủ rồi. Làm ơn.

Đông Quân và Minh Nhân thấy ngạc nhiên. Họ tưởng một người dâm như Thu Lan, dù có bị đau, cũng sẽ khoái khi làm tình với nhiều người như thế, mà cu ai cũng to và chất lượng. Tuy nhiên phản ứng giờ đây của Thu Lan hơi khác với những gì họ đã đoán.

Minh Nhân mở trói cho Thu Lan còn Đông Quân thì nhún khăn ướt lau sạch người cho nàng. Thu Lan đã thấy khá hơn đôi chút. Nàng ngồi dậy khỏi giường; vớ lấy cái giỏ sách có quai làm bằng sắt, thu hết sức bình sinh đập vào đầu hai anh chàng trong lúc họ không để ý. Cả hai gục xuống ôm đầu kêu la, và Thu Lan mang giày vào; đá lia lịa vào ngực và bụng của hai chàng.

– Bà mẹ tụi bây, xem như hôm nay bà xui xẻo đi. Bà có mắt như mù, tưởng câu được hai thằng bây ai ngờ bây giờ mất cả chì lẫn chài. Bà mẹ nó.

Tức điên lên làm cho nàng hùng hục sinh khí. Thu Lan dùng chân lật ngửa hai anh chàng ra rồi đạp lia lịa vào cặc hai chàng. Cả hai rú lên vật vã, dùng tay che lấy của quý của mình và rên xiết không nguôi.

– Mẹ nó, cho tụi bây nhớ đời. Dám chơi bà hả mấy con.

Thu Lan cúi xuống, móc bóp tiền hai anh chàng ra. Trong mỗi bóp có xê xích vài triệu và nàng thò tay lấy hết.

– Nghe rõ nè, cái này xem như bồi thường nhân phẩm cho bà nghe chưa. À thêm cái Rado của mày nữa – Thu Lan thò tay giật cái đồng hồ trong cổ tay Minh Nhân, rối quay sang Đông Quân gậit cái sợi dây chuyền vàng choé dày cộm – cả cái này nữa. Tụi bây có muốn đi kiện tội bà chiếm đoạt tài sản công dân thì bà sẵn lòng chiều.

Thu Lan mặc kệ hai anh chàng tẽn tò vật vã dưới sàn. Nàng xốc lại áo xống, bước ra khỏi phòng rồi đi vào trong thang máy, bấm số rồi dựa lưng vào vách mệt mỏi.

Vụ hãm hiếp không phải không làm nàng sướng. Nhưng sướng ít mà đau nhiều, lại thêm quê vì bị lừa, bị trói, bị hãm khiến nàng vừa mệt vừa bực vừa đau. Nàng tự nhiên thấy tủi nhục khi một người ăn chơi dày dạn như nàng lại bị một vố nặng như vậy. Tính ra tới 11 thằng đụ nàng đêm nay.

Thu Lan xém chút bật ngửa ra.

49 cộng với 11 chẳng phải 60 sao???

Mẹ ơi. Một con số chẵn tròn. Mẹ ơi. Vậy là lần này con phải ngưng đụ nữa rồi. Thu Lan tự nhiên thấy nhức đầu chóng mặt.

“Mẹ nó” Thu Lan nghĩ thầm “Con thề ngưng đụ cho tới Tết”. Mà dù nàng có đổi ý muốn đụ trước thời hạn đó thì chắc cũng hông được. Lồn thì tét lét, miệng thì mắc ói, đít thì bị tầy quầy. Cứ nghĩ đến mấy con cặc là Thu Lan lại chóng mặt.

“Khốn khiếp” Thu Lan lầm bầm khi ngồi lên cái xe và phóng đi “Một lần rồi tởn đến già!!!”

( Đọc truyện địt nhau ngắn hay nhất tại 247live )

VN88

Viết một bình luận