VN88 VN88

Truyện gay bình dương khi em vắng nhà

-Cái gì thế này? Tôi hốt hoảng bật dậy khi thấy ghi chú trên tờ lịch để bàn. Em ghi rằng đó là ngày một năm chúng tôi chính thức dọn về sống chung. Em thiệt… tôi cũng nhớ mà, nhớ rất kỹ là đằng khác, cũng vì nhớ ngày này mà đêm nào tôi cũng nghe em cằn nhằn đây này. Khoan…sao lại là ngày hôm qua?
-AAAAAAAAA trời ơi tôi đã nhớ nhầm rồi-!Chỉ có thể là tôi nhầm vì trí nhớ của em rất tốt. Như một con thú, tôi gầm thét đến nỗi trời long đất lỡ. Trời ơi! Tại sao tôi có thể nhớ nhầm ngày được chứ?
Em giận tôi, đánh tôi, mắng tôi, đuổi tôi là đúng rồi. Trời ơi cái đầu tôi rốt cuộc chứa thứ gì đây?Toàn đậu hủ với bí ngô thôi không hay sao? Em chỉ đối xử với tôi như vậy là quá hiền rồi, đáng ra em phải bắt tôi cuốn gói rồi đuổi tôi đi luôn mới phải.
Thế là đi xong hết mọi thứ rồi. Tôi bấm số gọi điện cho em nhưng số máy lại không liên lạc được
Chán nản! Tồi tệ. Mọi thứ đối với tôi bây giờ thật kinh khủng. Em thật sự đã trở thành không khí trong cuộc đời tôi rồi đó. Nếu không có em, chắc tôi sống không nổi.
Không muốn làm gì, tôi gọi điện xin nghỉ. Cả ăn cũng không thèm, mặc cho cái bụng đang réo lên. Tôi nhớ món ốp la em làm quá. Tôi chỉ muốn em về thật nhanh để giải thích thôi.
Nằm trên giường không biết làm gì, tôi bắt đầu nghĩ vẩn vơ. Vậy là tròn một năm sống chung rồi, tròn luôn ba năm chúng tôi yêu nhau nữa. Nghĩ lại, việc chinh phục được em quả là một kỳ tích trong đời tôi Tôi nhớ rất rõ lần đầu tiên khi thấy em, cảnh em ngồi gần bên cửa sổ, những làn gió cứ miên man trên tóc em làm tim tôi đập mạnh. Lúc bấy giờ, tôi chỉ muốn biến thành cơn gió kia đề được vuốt ve em(nghe có vẻ biến thái quá)
Và tình yêu sét đánh đã đến. Tôi đúng là bị sét đánh thật rồi. Tôi chơi bời, yêu đương lung tung. Thay bồ như thay áo nhưng khoảnh khắc nhìn thấy em. Tôi biết, tình cảm của tôi đã bước sang một trang mới.
Tôi nói tôi yêu nhưng em không tin. Tôi biết em cũng giống tôi, cũng thích con trai nhưng cái bề dày tình trường mà người ta đồn thổi về tôi đã làm em căm ghét
Em bảo em không tin vào tình yêu sét đánh. Đúng! Tôi còn không tin nữa là nói chi em. Em mắng tôi, chửi tôi, thậm chí là đánh, nhưng tôi vẫn cứ “mưa dầm thấm lâu” . Và tôi đã thành công, hai năm theo đuổi. Em đã chấp nhận với lý do: chịu thua tôi bởi cái khoản mặt dày. Nghĩ lại tôi thấy còn vẻ vang hơn lần chiến thắng Điện Biện Phủ
Chap 3
Cuộc sống của một người đàn ông tự do, thật sự rất phóng túng. Em nói em ghét kẻ chơi bời. Ừ thì… không sao! Yêu em, tôi sẽ thay đổi. Em đặt mười giờ đêm làm giờ giới nghiêm, đúng mười giờ, em gọi điện thoại bàn sang nhà tôi. Nếu không bắt máy, em sẽ chia tay với tôi ngay Bây giờ tôi không tập thể thao, vì thân thể tôi cường tráng lắm rồi. Nhưng em thì khác, để em được dẻo dai hơn, tôi gợi ý cho em chạy bộ. Nhưng em không thích, em bảo chạy bộ một mình chán lắm, thế là tôi phải lòm còm dậy từ lúc năm giờ sáng để ra nhà đón em cùng chạy
Tôi có thói quen không ăn sáng vì tôi ngủ dậy rất trễ nhưng vì em, tôi phải thay đổi. Em nói em muốn ăn sáng cùng tôi. Uh thì tốt thôi, đối với tôi, chuyện đó có khó gì
Tôi không thích ăn rau, tôi ghét cay ghét đắng. Nhưng em thì khác, em rất ốm, tôi bảo em ăn nhiều cho có chất nhưng em bảo không ăn vì tôi cũng không ăn. Vậy là tôi bắt buộc phải ăn cùng em. Dần dần trong tủ lạnh nhà tôi, món rau xanh đã xuất hiện mỗi lúc mỗi nhiều.
Đàn ông một mình còn rất bề bộn. Nhưng em thì khác, em sống ngăn nắp và ghét những kẻ không gọn gàng. Em kiểm tra nhà tôi mỗi tuần một lần. Vậy là hàng ngày tôi phải dọn dẹp sạch sẽ, sửa sang tươm tất để chào đón em. Dần dần, mọi thói quen tôi đều thay đổi. Tất cả đều vì em, nhưng tôi nghĩ, điều đó cũng không có gì xấu. Con người em, rất không hay thích những thứ lãng mạn
Endflashback
-Ôm nhau chào tạm biệt nào
-Làm gì nóng lắm – -Hôn má thôi, không cần hôn môi
-Anh đã rửa mặt chưa? – -Hoa hồng này anh tặng em
-Mua đồ ăn có phải hơn không? Mua hoa, khi khô nó hôi lắm
– -Trời mưa, hai đứa dắt nhau đi, lãng mạn em nhỉ?
-Anh điên hả? Đúng là dở người. Trời mưa thì về nhà thôi
– -Tối nay đi chơi, anh sẽ chờ em đi vòng vòng thành phố
-Khùng vừa vừa thôi, giá xăng đang lên
– -Pháo bông đẹp không? Anh đốt tặng em đó
-Anh sao thế? Anh muốn ngồi bóc lịch phải không?

Endflashback Thế đấy, một ngày yêu em là một ngày tôi bị vùi dập. Em vùi dập tôi một cách không thương tiếc. Tôi chẳng thể hiểu em thích cái gì nữa. Đã có giai đoạn tôi rất chán nản, tôi mệt mỏi, thật sự mệt mỏi! Chúng tôi đã có khi nào giống một đôi yêu nhau. Đôi lúc tôi nghĩ em có thật yêu tôi không?
Khi tình yêu của em làm tôi thất vọng, tôi dầm mình trong mưa suốt ba tiếng đồng hồ. Kết quả tôi bị ốm, em đến nhà tôi và khóc òa lên. Lần đầu tiên tôi thấy em rơi lệ. Em mắng tôi ngốc, em bảo tôi ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân mà không quan tâm đến em.
Tôi ốm em cũng muốn ốm theo. Em bảo em là con người như vậy đấy, tẻ nhạt và vô vị. Nhưng em khẳng định là yêu tôi thật lòng. Em cho tôi cái quyền lựa chọn yêu em nữa hay không? Em bảo sẽ không trách móc gì tôi. Tự nhiên tôi hận bản thân mình ghê ghớm

VN88

Viết một bình luận