VN88 VN88

Truyện sex mới: Mèo Hoang

Một tiếng khóc vang vọng len lỗi vào những giấc mơ cay đắng trong tôi, ai khóc vậy, ai lại khơi lại cái giấc mơ củ đó ai….? Ai ???????.
Giật mình tỉnh giấc sau một đêm đam mê xác thịt tê dại và lạc lõng
-hức….khich…híc……- từng âm thanh vang vọng trong căn phòng tẻ nhạt
Khẻ nhích người sang nhìn vào bên cạnh, một cơ thể, một làn da trắng mịnh hoang dại đang lân lê trước mắt. ,một lần nữa, cơ thể đó giọng nói đó khiến cái con dục vọng trong tôi lại trổi dậy mạnh mẽ thêm một lần nữa, khẻ nâng cánh tay nặng trỉu chạm nhẹ vào bờ vai đang run run đó.
-đừng chạm vào tôi đồ khốn nạn hức…………
Câu nói đó khiến đôi bàn tay khô ráp của tôi chợt khựng lại, một cảm giác tội lỗi đang lớn dần trong tôi, tại sao tôi lại có cái cảm giác đó nhỉ, chỉ là mua vui thể xác thôi thì làm gì lại có cái cảm xúc đó được chứ, ngủ với biết bao nhiêu cô gái bán hoa rồi mà giờ lại có cái cảm giác nó, điên thật rồi, điên thật rồi………………..
Tôi thở phào cười nhạt một cái rồi cố nhất mình dậy với tay lấy cái bóp da trên bàn. Tôi móc ra 2 tờ 500 ngàn rồi thẩy sang phía bên người đó
– nhiêu đó đủ chưa – tôi cười nhạt
– đồ khốn nạn, chó đẻ
Người đó bật dậy, một bàn tay nhỏ xé toạt không gian vào mặt tôi một cái bốp, người tôi chợt nóng rang lên sau có tát trực diện đó, nhưng cơn nóng giận trong tôi bỏng bị dập tắt lập tức khi trước mắt tôi bây giờ là một gương mặt thất thần, hai viền mắt thâm quần, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt nước mũi tèm lem. Ơ cái gì vậy trời, tôi chết đứng người ra chưa kịp hiểu chuyện gì thì bốp bốp…….thêm hai cái tán nữa ngay vào mặt tôi, nhưng cơ thể tôi lại đứng ngơ nga không động đậy để mặt sức con nhỏ này đánh, chát bốp chen chát……đếm nãy giờ chắc củng hơn cả chục cái, con nhỏ cũng đả ngừng tay, thay vì đánh thì lại ụp mặt xuống khóc nức nỡ. đánh thì chịu được chứ mà con gái rơi nước mắt thì bực bội vô cùng. Ngồi đơ ra cũng chừng 5 phút thì tôi như muốn điên nên hét lên
– khóc cái đéo gì – tôi hét to
– im đi thằng khốn nạn – không vừa con nhỏ đáp lại
– mẹ làm như còn trinh không bằng ấy – tôi hặm hự
– thằng khốn nạn, mày lừa tao rồi còn nói cái giọng mất dạy như vậy nữa hã – con nhỏ gong miệng lên hét to
Nước mắt lại tiếp tục giàn giụa trong căn phòng, căn phòng giờ chỉ còn tiếng ro ro của chiếc quạt máy kia, và tiếng khóc của con nhỏ. Tôi bực dọc đứng phắt dậy rồi đi xăm xăm lại nhà tắm bỏ mặt con nhỏ vẫn nằm đó khóc, vừa cởi cái khăn ra khi nhìn xuống dưới thằng nhỏ thì tôi như bị hang triệu con dao găm thẳng vào tim, có một vệt máu khô trên đầu thằng nhỏ, cái gì đây?. Đừng nói là……………….tôi đơ ra chừng 5 phút rồi cố lấp bấp miệng
– con…nhỏ…nà…y..còn…trinh hã trời……………..
Một kí ức chợt ùa về trong cái mớ lộn xộn trong tìm thức, hôm qua khi cho vào thì có một cảm giác vướng vướng và một sự đau rát ngay đầu cu, đừng nói với tôi rằng lúc đó, tôi đả cướp đi một sự trong trắng của người con gái đó nge, không không thể nào, chắc không phải đâu. Tôi cố gạt phăng những cái ý nghĩ rối bời ra khỏi đầu, nhưng càng cố gạt ra thì cảnh tượng tối qua càng rõ hơn trong đầu tôi, cố trấn an bằng những giọt nước lạnh te của buổi sáng sớm, sau khi trấn tỉnh được bản thân một phần nào tôi cố bước ra tỏ vẻ không có chuyện gì xảy ra, con nhỏ vẫn nằm đó, từng tiếng nấc vang vọng trong căn phòng khiến tim tôi quặng đau, cảnh tượng hôm nay cũng giống như ngày đó, ngày tôi dùng vũ lực để cướp mất sự trong trắng của người con gái tôi yêu tha thiết……………………………………� ��…….
Không gian trở nên im lặng đến đả sợ, tôi bước nhẹ nhàng thật chậm, thật chầm ngồi xuống cạnh người đó. Tôi khẻ chạm nhẹ vào cơ thể đó, một cách chậm rãi và nhẹ nhàng thì liền bị gạt phăng ra.
– đừng chạm vào tôi thằng khốn nạn………………….
Tôi lại ngồi chết chân tại đó không thể cố mở ra được bất cứ ngôn từ nào cả, ngoài kia dòng người nhộn nhịp ồn ào pha trộn nên cái bản chất thật sự của mãnh đất Sài Gòn. Tiếng xe cộ, tiếng những người bán hang rông vẫn vang lên đều ngoài kia, nhưng chỉ cách biệt có một bức từng rêu xanh thì trong này có một sự im lặng, mà ai cũng phải nổi gai ốc, một lần nữa tôi cố chạm nhẹ vào cơ thể đó, một sự đáp trả rợn người bằng sự im lặng
-anh…..anh xin lỗi………….- tôi cố nói
– xin lỗi có chả được sự trong trắng của tôi không? – người đó nói trong nước mắt
– vậy giờ em muốn sao? – tôi hỏi
– tôi muốn thằng khốn nạn như anh phải ngồi tù
Một câu nói không thể nào thẳng thắng hơn, tôi chết đứng người ra, không lẽ cuộc đời tôi phải chấm dứt bởi một sự lầm lỡ bởi cuộc vui xác thịt sau?. Tôi…..tôi không muốn
– tự làm tự chịu đi mày. Không muốn cức gì. Không thì giết người bich miệng đi
Một ý ngĩa chợt lé lên trong đầu tôi, tôi………tôi không làm được, tôi là thằng làm ra chuyện khốn nạn này, giờ lại muốn làm thêm một chuyện tày trời này sao. Tôi đứng thừ người ra một lúc rồi cố mở giọng yếu ớt nói
-không còn cách nào khác sao? – tôi cố nói
– KHÔNG – con nhỏ hét lớn
– ừ được rồi…………………..
Tôi bước đến chổ tủ quần áo sọt lấy bộ đồ mặt vào rồi chăm nhẹ điếu thuốc vào, điếu thuốc này là cuối cùng rồi, không biết hiếp dâm ở tù nhiêu năm nhỉ. Tôi rít nhẹ rồi thở dài một cái, từng ngụm khói cứ mơn mát ra đi trong sự im lặng của căn phòng, tôi sau khi mặt đồ đàn hoàn xong rồi tôi bước nhẹ đến cái giường cất giọng nói
-mặt đồ vào đi rồi đi với anh
– ĐI ĐÂU – con nhỏ hét lớn
– đi qua chổ công an – tôi thở dài
– qua đó làm gì
– em muốn như thế mà – tôi nói chậm rãi
Con nhỏ bật dậy nhìn tôi ngơ ra, nó nhìn tôi một lúc rồi nói giọng ngang ngạnh
– thằng khốn nạn , cướp đi trong trắng của tao rồi còn muốn đi bêu rếu hã – con nhỏ hét lớn
– vậy giờ cô muốn cái gì – tôi lúc này cũng nóng lên
– muốn giết thằng khốn nạn như mày – con nhỏ hét lớn
– được
Tôi bước xăm xăm ra khỏi cái phòng ngột ngạt ấy đi ngay xuống bếp, rút ra nguyên cây dao thái, tôi chạy nhanh lên căn phòng rồi thẩy cây dao lên phòng và nói lớn
– rồi đó làm gì thì làm đi. Mẹ nó………………………………..
Không gian im lặng đến đáng sợ, tôi đứng im bặt nhìn vào đôi mắt to tròn ấy. Con nhỏ nhìn tôi sợ hãi, hai bờ vai nhỏ nhắn run rẫy trong chiếc cái chăn màu trắng tinh khiếp đó, nhưng nó lại có một vết máu khô đang đọng trên đó. Không nói gì thì chắc ai cũng biết vết máu đó là gì rồi, tôi lúc này như điên lên bước xăm xăm đến chổ con nhỏ, tôi ngồi phịch xuống rồi đặt lên bàn tay nhỏ nhắn đang run run kia.
– cầm lấy – tôi hét lên
Đôi bàn tay run run nhìn mà thấy tội, tôi xiết chặt con dao đặt vào tay con nhỏ rồi kê ngay lên cổ mình, đéo hiểu sao lúc đó ngu đến vậy
– khưá đi……nhanh lên – tôi vừa thở vừa nói

Con nhỏ lặng thinh, tiếng nấc vở ra khiến cái vẻ im lặng đáng sợ nãy giờ ở đây cũng bị cuốn theo từng giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt kia, con nhỏ dãy dụa buông con dao ra ôm lấy mặt khóc nức nỡ, tôi cũng lặng thinh nhìn con nhỏ khóc. Biết bao lần làm người con gái mình yêu khóc, giờ lại làm một người con gái chẵng hề quen biết cũng phải khóc. Có phải bản chất con người tôi nó khốn nạn đến thể sao, tiếng đồng hồ vang lên tíc tắc tíc tắc buồn bả. Ngoài kia nắng đả lên cao, âm thanh nhộn nhịp cũng đả yên ắng phần nào chỉ còn lát đát vài tiếng kèn xe vang lên inh ỏi, vài câu mời hàng của những người bán hàng rong đang bước liêu xiêu dưới những bóng râm ven đường. Tiếng quạt máy lại vang lên ro
ro…..5..phút…10..phút…rồi 15 phú.t.

VN88

Viết một bình luận