VN88 VN88

viet69.net truyện 21+ có phim phá trinh em vợ

Mười giờ sáng ngày hôm sau tôi tạm biệt Quốc mang theo bảo bối mà nó cho lên đường đến thẳng nhà bố mẹ vợ tôi. Nhà bố mẹ vợ tôi ở trong khu dành riêng cho những gia đình công chức nên rất yên tĩnh. Tôi bấm chuông và một cô gái mở cửa cho tôi vào. Cô gái có gương mặt kiều diễm rất giống Tuyến không phải ai khác chính là Duyên em gái vợ tôi và cũng là vợ sắp cưới của tình nhân vợ tôi. Duyên nhìn tôi ngạc nhiên hỏi :

– Anh Tú đấy ư, bất ngờ quá. Chị Tuyến nói ngày mai anh mới về cơ mà.

– Anh được về sớm một ngày. Về đến nhà không có ai cả nên đành đến đây xin em bữa cơm trưa, có được không Duyên ?

– Anh Tú khách khí quá, mời anh vào nhà. Anh ngồi nghỉ một lát em sẽ đãi anh một bữa ra trò.

Duyên là em gái Tuyến nên rất xinh đẹp. Hai chị em có những nét đẹp rất riêng. Mắt Tuyến mầu nâu còn mắt Duyên lại mầu đen. Cả hai chị em dều có ánh mắt hút hồn nhưng nếu nhìn kỹ thì Duyên không hay đưa mắt như Tuyến. Duyên thấp hơn Tuyến một chút nhưng vóc dáng có phần đẹp hơn vì Duyên đã từng đi tập thể dục nhịp điệu khi còn học phổ thông. Tôi vào ngồi trong phòng khách nhà bố mẹ vợ mà lòng ngổn ngang cảm xúc. Những kỷ niệm lần đầu đến nhà bạn gái mới ấn tượng làm sao. Giờ đây tôi đã là con rể, mọi chuyện đã trôi đi nhanh thật và cũng phũ phàng thật. Tôi đang miên man suy nghĩ thì giọng nói ngọt ngào của Liều ngân lên như một bản nhac êm đềm:

– Anh Tú nhớ chị Tuyến hay sao mà ngồi thẫn thờ thế.

Lòng tôi nhói đau khi nghe thấy tên vợ mình. Tôi cố làm vẻ vui mừng trả lời:

– À thì vợ chồng mới cưới bao giờ cũng thế, cũng không lâu nữa em sẽ giống anh thôi khi xa cậu Luân.

Duyên cười duyên. Nàng đưa cho tôi ly nước:

– Anh uống nước đi rồi vào rửa mặt. Em dọn cơm mời anh ngay. Anh ăn cơm em nấu xem có ngon như cơm chị Tuyến nấu không nhé.

Bữa cơm thật ngon, Duyên nấu ăn không thua kém gì Tuyến. Trong khung cảnh này tôi lại nhớ đến ngày đầu tiên khi mình kết hôn ngồi ăn cơm cùng vợ mà lòng tràn đầy hạnh phúc. Nhìn Duyên tự dưng tôi thấy sống mũi mình cay cay. Nhưng trong thâm tâm tôi có một cái gì đó rất tàn nhẫn đang thôi thúc. Tôi đang đấu tranh tư tưởng liệu có nên trả thù không đây. Duyên nhìn tôi ăn mà cứ tủm tỉm cười, tôi hỏi tại sao thì Duyên không nói.

Duyên đang rửa bát dưới bếp còn tôi loay hoay pha hai cốc nước cam. Tay tôi run run khi pha thuốc ngủ vào cốc của Duyên. Theo lời thằng Quốc nói thì đây là thuốc ngủ cực mạnh. Ai uống vào thì mê tơi không biết trời chăng gì nữa. Nhìn cốc nước cam tôi thấy lương tâm cắn rứt vô cùng. Nhưng khi nhớ lại những điều thằng Quốc nói thì lòng tôi lại nghĩ khác đi.

Thấy tôi cầm hai cốc nước cam đi vào bếp Duyên cười tươi nói:

– Anh Tú tình cảm quá thảo nào chị em ca ngợi anh hết lời.

– Em uống thử xem tay nghề của anh thế nào.

Lúc Duyên đưa cốc lên môi uống tôi định ngăn lại nhưng lại thôi. Duyên uống một ngụm khá to rồi khen tôi không ngớt. Tôi cố nặn một nụ cười rồi trở ra phòng khách. Duyên uống hết cốc nước rồi tiếp tục rửa bát. Tôi không dám đứng trong phòng bếp nữa vì lo sợ vẻ mặt mình sẽ tố cáo ý đồ đen tối đang diễn ra. Ngồi trong trong phòng khách xem phim trên HBO mà lòng tôi nóng như lửa đốt. Thấy Duyên đi lên tầng hai, tôi hồi hộp nhìn theo cô em vợ. Kim đồng hồ nhích từng phút chậm chạp. 15 phút trôi qua dài như thế kỷ, tôi nhón chân đi thật khẽ lên tầng hai, nơi có phòng ngủ của Duyên.

Tôi ghé mắt nhìn qua khe cửa phòng Duyên xem nàng đã ngủ chưa. Trong phòng yên ắng. Tiếng máy điều hàa chạy êm ru. Duyên nằm ngủ trên giường như một nàng công chúa đang say giấc. Trong bộ quần áo lụa mềm mại mầu mỡ gà những đường cong quyến rũ của cô gái tuổi đôi mươi ẩn hiện đẹp như một kỳ quan thiên nhiên. Tôi bước vào phòng thận trọng theo từng nhịp thở của nàng. Bộ ngực xuân thì phập phồng sau làn áo ngủ. Tôi đến bên giường Duyên và cảm nhận múi hương thơm quyến rũ tỏa ra từ người nàng, mùi hương thơm chỉ có trong phòng riêng của một cô gái.

Trên khuôn mặt kiều diễm của Duyên vẫn còn những nét ngây thơ đáng yêu. Đôi môi đỏ mọng không cần thoa son. Gương mặt mịn màng sáng ngời cùng hàng mi dài cong vút đang khép lại như một nụ hoa nở e ấp. Tôi khẽ lay nhẹ Duyên nhưng không thấy phản ứng gì chắc hẳn nàng đang ngủ say lắm rồi. Tôi đưa tay gạt nhẹ sợi tóc đang xoà xuống mặt Duyên. Nhìn gương mặt thánh thiện của nàng, tôi thầm xin lỗi vì việc mình sắp làm.

Cởi bỏ toàn bộ quần áo trên người, tôi bước gần đến bên Duyên. Tôi hơi chột dạ khi thấy Duyên cựa người nhưng hơi thở báo cho tôi biết nàng đang ngủ rất say. Nhẹ nhàng cởi từng cúc áo, khuôn ngục tròn căng nấp sau nịt vú lộ ra trắng ngần. Bụng nàng phẳng lì cùng vòng eo tuyệt đẹp. Chiếc rốn được đính một hạt cuờm nhỏ trông thật khiêu gợi. Thật may mắn cho tôi, chiếc nịt vú mà mà Duyên đang mặc lại có móc gắn ở phía trước. Tôi không cần phải cởi áo ngủ của nàng nữa mà chỉ cần tháo chiếc móc nhỏ trên áo lót là sẽ được chiêm ngưỡng hai trái tuyết lê. Tay tôi run run khi chạm vào chiếc móc khoá. Tôi đang tiến gần tới tội lỗi nếu như mở chiếc khoá móc áo nịt của Duyên. Nhưng tôi lại có cảm giác như mình đang mở một gói quá. Một món quà dù không phải là của mình nhưng lại cứ muốn mở ra để xem bên trong có cái gì. Những việc làm vụng trộm tuy có căng thẳng lo âu nhưng cảm giác mới tuyệt vời làm sao.

VN88

Viết một bình luận