Philip nghe chính mồm nữ tu xuất thú tội, chàng khoái chí tử, càng hẩy cặc về phía miệng Hồng, bắt bú tiếp:
– Bú anh nữa đi cô giáo ơi ! Chưa bao giờ anh sướng như chiều nay. Thế mà lâu nay, hễ gặp mặt nữ tu, trông dáng dấp hiền lành, nhân hậu của họ là anh kính nể như vị Thánh.
– Họ phải làm ra như thế. Có người tự dối lòng. Có người thành tâm tạo cho bề ngoài khác người phàm tục, để người khác không tấn công, không rủ rê, không quyến rũ….Em nhớ trong nhà giòng có dạy: khi chúng sinh nói chuyện với người khác giống (con trai, đàn ông) thì phải cúi xuống, không phép nhìn thẳng mặt. Chỉ nói chuyện, không được cười lả lơi. Nhưng ác nỗi, sinh lý và sự thèm khát ớnh dục, có thể được ngụy trang bên ngoài bằng hình thức nào cũng được Nhưng ….bên trong, những cơn lửa sôi bỏng dục tình, những ước muốn xác thịt, vẫn hiện nguyên hình. Càng tìm cách đè nó xuống, nó càng bung lean mạnh hơn bình thường. Không phải mình muốn thế. Mà từ trong thân thể, trong tiềm thức, trong tâm tướng, nó bùng phát lên. Hiện nguyên hình như sự thật Nhất là trong giấc mơ. Em bị đuổi ra khỏi nhà tu vì “cái tội nằm mơ ! Em thấy Robert Taylor đè đụ
em, bú em, trong một chòi lá người Thượng trong quãng rừng, giữa chiều mưa tầm tã.
Nó thật đến độ em đã gọi tên chàng, mồ hôi ra, mệt lã, khoái lạc. Sướng đến độ em bị ra, quần lót ướt như tẩm nước, ướt luôn bắp vế, luôn tấm trải giường. Bề trên chỉ bắt được tang chứng em kêu tên chàng. Còn những chi tiết quan trọng khác ở quần lót, và tấm trải giường thì không. Đó ! Những tang chứng quan trọng như thế, mà họ tìm còn không thấy, thì làm sao rọi thấu lương tâm “tội lỗi cua em? Hồi còn đi tu, em được phái dạy những lớp mà học sinh lớn nhất chỉ mới 12 tuổi. Em không hề có tà ý yêu thương cậu nào, vì chúng nhỏ quá. Thế mà trong giấc mơ, đôi khi, nhân vật nằm trần truồng trên bụng đụ em, lại là một cậu học trò ?
Thế thì có phải lỗi của mình không? Nói cho đúng, cũng nhờ sống ở chủng viện. Nếu không, sau những lần nằm mơ như thế, chắc chắn em không ngại gì mà không lôi một cậu bé 12 tuổi về nhà, tha hồ bắt nó bú, đụ, cho mình đã như giấc mơ !
– Như vậy, chắc Marie đã nằm mơ thấy làm tình với Philip?
– Dĩ nhiên. Không phải một, mà nhiều lần, bởi ám ảnh clỉa một giấc mơ khác. Em nhất định phải tìm cho được một người hao hao giống Robert Taylor. Trời đất đã chiều lòng em ! Em đang bú cặc “Robert” đây. Anh đã phá trinh em. Anh phải làm chồng em. Anh phải cho em một đứa con thật giống anh. Đụ em nữa đi Robert, đụ hết chiều nay đi !
Nói xong, Hồng nằm bật ngửa ra, dang rộng cặp háng. Philip sà xuống, canh cặc ngay miệng lồn, đâm thật nhẹ vào:
– Không, anh không phái là Robert Taylor đâu. Mà anh là cậu học trò 12 tuổi đang đụ dì phước Marie đây Dì ơi ? Con thề sẽ đụ cho dì ra một lần nữa. Nghe con đụ này….
Philip lãng mạn đóng vai cậu học trò clỉa giấc mơ mà Marie đã vài lần n~m thấy trong chủng viện. Cậu bé đang dắt Marie về lại kỷ niệm xưa. Bỗng Marie sướng quá cũng la lên:
– Hạnh ơi t Sao em biết nhà cô đây mà đến? Mười hai tuổi mà sao cặc em lớn quá vậy? Lát đụ xong, hai cô cháu mình nằm lộn đầu bú nhen. Ui, đã quá Hạnh ơi ! Cô không thèm nghĩ tới Robert nữa. Đụ con nít sướng hơn ! Cứ nắc mạnh xuống đi. Cô không đau đâu. Con phá trinh cô rồi con ơi !
Philip đã quá. Vừa đụ vừa đóng kịch. Cái thú này Philip chỉ hưởng được trong những lần thủ dâm. Philip cứ nghỉ mình còn 12 tuổi, được dì phước Marie dẫn về cho đụ. Chàng nhấm mắt, miệt mài, đẩy xuống những cú nắc mà Marie phải trợn mất, nhăn mặt, nằm hứng chịu…
…. Và bây giờ, giữa Rừng Lá. Trời cũng đang ầm ầm trút mưa, Hồng đang ôm đụ tàn canh gió lốc bởi tài xế Lâm, và miệng vừa dứt câu chuyện lãng mạn xảy ra nhlều năm trước, lúc Hồng mới 25. Vừa đụ, Lâm vừa tò mò hỏi:
– Suốt thời gian ở tu viện, em chưa hề biết thủ dâm là gì à?
Hồng chợt cười rất lẳng, ôm cứng Lâm hỏi:
– Biết làm chi vậy? Bao nhiêu đây chưa đã hả?
– Anh thích vừa đụ, vừa được nghe chuyện dâm, mới đã.
– Trời ! Thú dâm là món chơi sớ trường của bất cứ nữ sinh nội trú nào trên cõi đời ô trọc này. Không cho tụi em thú dâm thì ngôi trường sẽ sập. Với lại, chuyện tụi em thủ dâm có lẽ chỉ có Thượng đế mới biết. Người phàm, mắt tục như bà Giám thị, hay Mẹ Bề Trên, kể như huề ! Vô phương kiểm soát. Kiểm soát làm sao được trong bóng đêm, một nữ sinh, trùm kín mền, cổi hết hai lần quần. Dang rộng hai bắp đùi ra. Hal ngón tay trái banh mép lồn. Ngón tay phải chà xát hột le. Chưa đã thì hai ng6n xe nó. Xong, cũng hai ngón đó bò xuống, khơi nhè nhẹ lỗ lồn. Bắt đầu thì một ngón. Không đã thì hai ngón, chui vào “đụ”. Tâm trí mình nghĩ tới một đàn ông mà mình đã gặp và khoái. Mình đang cho nó bú, cho nó đút cặc vào. Hai ngón tay mình đại diện nó “đụ ” bất cứ kiểu nào mình thích. Nửa tiếng, bốn lăm phút, hay một giờ…..Cho đến khi nào đạt tuyệt đỉnh khoái lạc thì bắn ra. Lúc đó, toàn thân rung lên như cơn sất. Dĩ nhiên miệng cũng gào lên tên người tình. Nhưng gào rất nhỏ, trong mồm!
Chung chung thì đó là lối thủ dâm thông thường nhất. Riêng em, em hay dùng bông gòn, nhúng nước, xong bóp nó lại cho ráo. Nấn cục bông hơi giống giống con cặc. Thế là hằng đêm, sau khi chà hột le một hồi, là em bỏ cục bông gòn vô đụ. Em mà đã đụ thì phải lâu cả tiếng mới ra. Mình tha hồ nghĩ tới những thằng con trai nào mình thích ….
– Có khi nào em thli dâm mà tưởng tượng là mình đang đụ thằng con nít không? Ví dụ thằng Hạnh 12 tuổi nào đó….
– Sao anh hỏi câu ngay chóc vậy ông Thần. Em có cái tính thích sống với những giấc mơ. Giấc mơ thường đẹp hơn sự thật. Cho nên mỗi lần thủ dâm là em gọi tên những nhân tình đã cùng sống với em trong mộng….Có một lần được đi phố, xuống chợ mua trái cây. Bỗng em đứng chết sửng ở hàng bà bán chôm chôm. Tay em vờ lựa, nhưng trí óc nghĩ vẫn vơ: trái này mà để ngay cửa lồn, chà chà, hay
đút vô đụ chắc là sướng tuyệt trần? Thế là em mua nửa ký. Ăn một ít, còn lại khoảng 8,9 trái. Em rủ con bạn ra góc vắng, tặng cho nó hai trái và đưa sáng kiến
thú dâm mới lạ cho nó biết.
Không tưởng tượng được cái sướng tuyệt vời của đêm đó. Chôm chôm, gai rất nhiều, mà mềm mại. Nó làm đủ sướng, nhưng không gây thương tích. Em ra hết ba lần, đến gần một giờ sáng mới ngủ. Sáng ra, gặp nhau ở phòng ăn, con bạn hôm qua tuyên truyền thế nào mà cả lũ tám chị, nhô nhô lại đòi xin em cho chôm chôm. Em chỉ còn năm quả, dành lại một. Bốn trái kia, em tặng họ để chuyền nhau mà hưởng. Chơi riết phát ghiền. Đến mùa hết chôm chôm, tụi em buồn như những tàu lá héo.
– Trong số những người đã đụ em, ngoài Philip 17 tuổi có còn ai bé con, nhỏ tuổi hơn Philip không?
– Làm sao có được? Thèm lắm, mà phải nhịn ! Bỏ dạy, đi lấy chồng. Chấm dứt những mối tình lãng mạn. Cho đến khi gặp Kiệt, rồi…đến anh. Tuổi này rồi còn mong gì có cơ hội được ngủ với trẻ con như trong những giấc mơ? Thôi anh, được như vầy là Thiên đàng rồi. Đừng nhắc tới chuyện xưa, nghe thèm muốn chết được….
– Thèm gì? Có phải thèm những cậu bé không?
Hồng dúi dúi cái mặt vào cổ Lâm, im lặng. Hồng đang miên man trôi về dĩ vãng một lần nữa, khi còn dạy.
– Em không nói, nhưng anh biết là em đang thèm đụ một cậu bé. Có phải không? Nói thật anh nghe.
– Em lạy anh đó Lâm ! Van anh đừng nói đến những nổi thèm chảy nước miếng đó nữa. Bốn mươi hai rồi, còn gì nữa mà mong? Xa rồi, thời đẹp như mơ…như mơ….
Lâm đoán ngay chóc nỗi thèm ctia Hồng. Chàng nói nhỏ:
– Anh có thể giúp em. Em chịu không?
– Thôi em muốn anh tiếp tục đụ em nữa đi. Trời mưa lớn kìa.
Miệng nói thế, mà lòng Hồng đang phập phồng phấn khới với câu hỏi vừa rồi của Lâm.
– Anh nói thật đó. Không quá nhó như học trò Hạnh 12 tuổi của em. Không quá lớn như Philip. Chỉ 15 thôi, nhưng cậu bé này thừa bản lĩnh làm cho em mê mệt như một người lớn. Chỉ cần em gật đầu. Ngày mai sẽ có.
Hồng lại im lặng. Nhưng mất bừng sáng lên. Nàng hơl cấn môi dưới, tưởng tượng một cậu bé 15 tuổi có thể làm nàng mê mệt như một người lớn ! Trời ơi ! Lại một món quà tình dục đặc biệt. Hồng cố im lặng vì chẳng lẽ hỏi tới kỳ quá. Vả chăng nàng đang ôm đụ Lâm. Làm như thế có thể Lâm sẽ tủi thân ! Thấy Hồng im lặng hơl lâu, Lâm hói tới:
– Bộ em không tin anh có thể tìm cho em cậu bé 15 hả?
– Nhưng mà biết nó có chịu ngủ với người đàn bà tuổi đáng má nó khôngl Thôi anh, cho em yên. Được anh là em vui rồi.
Câu trả lời của Hồng rất thông minh. Nàng ừ, nhưng khiêm nhường, không sỗ sàng. Lâm hiểu ý, nên thì thầm:
– Nó có chịu hay không, gặp nhau rồi em sẽ biết.
– Nhưng mà anh quen với nó từ bao giờ?
– Từ lúc nó mới chào đời.
– Nó là con người hàng xóm hả?
– Không. Nó được sinh trong nhà anh. Trong phòng anh.
– Là ai? .
– Con anh !
Hai tay Hồng bấu chặt vai Lâm. Đít Hồng hẩy, nắc lên liên tu, biểu lộ niềm vui rạt rào, và cơn dâm đang oà vỡ trong tâm não nàng. Nàng đã đụ người cha, sắp đụ luôn đứa con. Ý nghĩ loạn luân đó làm lồn Hồng lúc co lúc nở. Nàng bắt Lâm đụ như xoáy, như nghiến nát cửa mình. Từ phút đó, Hồng tưởng tượng mình đang đụ thằng con 15 tuổi của Lâm. Cho nên hẹn cái thứ ba sẽ ra vào lúc nửa đêm. Vậy mà hơn mười giờ, hai người ập sát thật sát:
– Lâm ơi ! Con anh tên gì? Hồng hỗi thật gấp.
– Hoàng. Lê Thụy Hoàng.
– Hoàng ơi, em ra với Hoàng nè. Em lén ba anh để đụ với anh nè. Sướng quá Hoàng ơi ! Trời ơi. Tôi đụ con nít !
Nước của Hồng tràn ra. Cả hai ôm nhau ngủ cho tới sáng…
Đi miền Trung bán yến, bà Hồng thu được trên ba triệu. Một nửa số tiền đó bà đã ân cần biếu cho Lâm. Trong chuyến đi, Lâm đã được ăn mặc sang trọng như một ông chủ, và đã ngang nhiên nắm tay bà Hồng vào các hiệu ăn, các khách sạn đắt tiền nhất, cũng như tại các nơi du lịch nổi tiếng. Lâm thua bà những bảy tuổi. Nhưng vì Lâm sống lâu ngày với cảnh nghèo túi vá áo ôm, trông chàng già hơn mệnh phụ phu nhân Lệ Hồng gấp bội. Không còn cái thú vị xác thịt nào mà cả hai chưa hưởng trong hai tuần.