VN88 VN88

List truyện vợ ngoại tình full toàn tập đọc cực hay

Hoàng đứng dậy, lại kéo hộc tú, lấy ra một gói giấy. Nó mở xoạt ra, cầm gần bốn chục ngàn trao cho chị Lâm:
– Má giữ giùm con. Cố dành dụm, mua căn nhà khác mà ở.
– Mỗi lần con ngủ với một bà, họ trả con bao nhiêu?
– Có khi hai ngàn, có khi ba, bốn, không chừng. Tùy thôi. Hể con làm cho họ ra được bốn năm cái thì năm ngàn là thường. Mới đây, chính ba làm mối, con đã ngú với bà chủ cũ của ba tại Thú Đức. Bà tặng luôn 10 ngàn. Từ nay, giá của con đi khách chắc phải ít nhất là 5000, mới mau giàu được. Còn mấy bà nhà giàu thì phải trả từ lO ngàn trở lên.
Rồi Hoàng hạ giọng, thân thiết:
– Má có thể gọi anh Bình lại được rồi. Phải vui chớ.

Chị Lâm cầm gói bạc, lòng băn khoăn. Chị suýt khóc vì cảm động tấm lòng của đứa con. Chị đâu thể dùng tiền làm đĩ của con mình để mướn đĩ đực khác về thỏa mãn xác thịt. Cho nên, để giải quyết cái nhu cầu cần thiết đó ctỉa xác thịt, chị đã có cách khác, không đụng tới tiền mồ hôi, nước mắt của con. Chị chợt cầm tay thằng Hoàng hỏi:
– Con đã từng đi khách với mấy bà lớn tuổi, sao hồi nãy, khi thlỉ dâm, con còn mơ màng gọi: “Chị Ngọc ơi, hay chị dẩn một bà nào tuổi đáng má em cũng được. Đụ mấy bà lớn tuổi, chắc sướng lắm ! ”
– Dạ đôi khi mình phải dối lòng, dối người. Cũng như má đã nói dối với con: “ngồi lặt rau ở ngạch cửa, mà má có thể nhìn thấy con bắn ra tùm lum xuống chiếu. ”

Chị Lâm lại im lặng, miệng chúm chím cười khó hiểu. Hình như chị đang một nửa mắc cớ, nửa hứng tình. Mắt chị bâng quơ nhìn ra ngoài hè, chỗ lu nước gần mấy bụi môn. Có con chim sẻ đứng trên vành chum đựng nước, kêu chíp chíp. Chị liên nghĩ đến những pha làm tình đi khách của Hoàng, đã làm cho các bà có thể ra bốn năm cái; bà nào không phục, không quỳ lạy, Hoàng không ăn tiền.

Còn đời chị, từ anh Lâm, anh Bảy, thằng Bình, quả tình chưa có ai làm chị ra được cái thứ hai mỗi lần đụ Chị bắt đầu mơ một tay hào kiệt, anh hùng như Hoàng…
– Nghe má hỏi thiệt. Mỗi lần đi khách, con chỉ đụ họ hay có bú nữa? Hoặc có kiểu nào hay hơn để họ có thể ra đến bốn năm cái?
– Hình như trời phú cho con cái thiên tư. Lên giường với mỗi bà, là con biết họ thích cái gì, làm kiểu nào. Với lại nói cho ngay, cũng nhờ cái “cù nự” của con to, dài, quá khổ. Nên bà nào cũng lạy dài, không chịu nổi quá 15 phút. Cộng với cái thuốc gia truyền của bà Vuông. Con vô địch. Bà nào đã ngú với con, là phải mời con trở lại..

Ngoài trước có tiếng gõ cửa. Chị Lâm chạy ra mở. Một bà tuổi gần 50, tóc đã điểm sương, quấn khăn nhung, giọng rặc Bắc Kỳ, lễ độ hỏi:
– Thưa bà, tôi là bạn thân của bà Vuông thuốc Bắc. Bà ấy giới thiệu với tôi trong nhà này có tay anh hào nổi tiếng, tên là Hoàng, 15 tuổi. Thế, xin phép cho hỏi, có cậu ấy ở nhà không ạ? Và, bà có thể cho phép chúng tôi gặp…
– Dạ mời bà vô nhà uống nước, để tôi chạy vô kêu.
Bà khách tướng mập mạp, phương phi. Tay đeo nhiều hột xoàn. Da dê láng lẩy, hồng hào. Cặp mắt dâm. Mấy phút sau, chị Lâm chạy ra lễ độ:
– Thưa cháu nó đang tấm. Cháu nó muốn hỏi xem bà đã biết giá đi khách của cháu chưa?
– Không cần đâu. Tiền bạc đối với tôi chả nghĩa lý gì hết. Miễn sao cậu ấy…cậu ấy làm cho tôi hài lòng, bao nhiêu tôi cũng bằng lòng. Vài chục ngàn cũng không sá gì cơ mà.
– Dạ thưa bà muốn đưa cháu đi phòng ngủ, hay là ở ngay đây?
– Ra thế, ở đây cũng có phòng à? Thế thì tiện hơn. Già rồi, dẫn trẻ con vào phòng ngủ, bất tiện lắm. Sợ thiên hạ nó….. Bọn quản lý phòng ngủ hay bắt chẹt, làm khó chúng tôi. Như tuần rồi, tôi dẫn một cậu bé cũng 15 tuổi vào phòng Hoàng Nguyên đường Nguyễn Cư Trinh. Viên quản lý đòi tôi phải cho hắn 10 ngàn, chưa kể tiền phòng. Cho nên nếu được làm ngay ở đây thì tiện quá. Số tiền phòng tôi
sẽ xin biếu riêng chị. Ba ngàn, được không? Cầm trước đi.
– Dạ cám ơn. Bà cho cháu nhiều quá.
Hoàng bước ra với áo sơ mi màu xanh lơ, quần tây dài màu đen. Tóc chải đàng hoàng, vòng tay chào lễ độ:
– Dạ, kính chào bà. Cháu là Hoàng. Còn đây là má cháu. Thưa bà, mình sẽ đi đâu, phòng ngủ nào?
Chị Lâm nói nhanh, đỡ lời:
– Không, con. Bà tính nghỉ ở đây, phòng của mẹ. Bà trả tiền phòng tnlớc rồi. Thôi con mời bà vô phòng, nghỉ ngơi.

Hoàng đến cầm tay bà Thám cách tự nhiên như đã là nhân tình với nhau từ tiền kiếp. Quả tình trong nhà này, chỉ có cái phòng ngú của vợ chồng anh Lâm là còn coi được. Hoàng đưa khách vào phòng, khoá cửa, quay lại hỏi:
– Ai giới thiệu em cho chị vậy?
– Thưa anh, em kén lắm. Ăn thì phải cho ngon. Mặc phải cho đẹp. Xài phải thật sang. Còn ái ân, chuyện phòng the, em phải chọn người có tài, có sức. Có thể địt liền tù tỳ trên giường với em khoảng một tiếng. Nghe chị Vuông khen anh đáo để, nhất là “con chim”, nhì là dai sức . Em nôn quá. May, đến nhằm lúc anh có ở nhà, không lại mất cả công toi, lội từ Bùi Chu xuống, chứ đâu phải gần. Đâu, cho em xem thử con chim quý của anh, ra làm sao?

Hoàng tự nhiên, nghề nghiệp, cổi áo, rồi cổi quần, trình con cặc cứng ngắt như đòn củi ra. Bà Thám há mồm:
– Lạy chúa tôi ! Như thế này thì có phải chi ra vài chục xấp để riêng thưởng cho anh, em cũng không tiếc Để em cổi áo quần ra, hầu anh. Khiếp, to quá thế”
– Không. Để anh cổi cho em. Nằm xuống đi.

Bà Thám nằm bật ngửa ra. mắt nhắm hiu hiu. Hoàng cổi các cúc áo dài trước. Vú bà to như hai quả bưởi nhỏ, được bọc trong cặp xú chiêng màu trắng, thêu hoa. Hoàng đỡ lưng bà lên, đưa chiếc áo dài nhung ra khỏi người. Xong, em cổi luôn áo xú chiêng. Lưng quần giây thun cũng được tuột dần xuống, chừa lại cái xì líp.
Hoàng thọc tay vào xì líp tham quan, xem thử lông lồn bà nhiều bao nhiêu. Chàng trợn mắt, mỉm cười:
– Nhiều như vầy chơi mới êm !
– Sao anh không tuột nó luôn ra giùm em?
Trần hết ra địt mới khoái chứ ! Đấy anh Hoàng ơi ! Em đã có năm đứa con. Đứa lớn nhất ba mươi mốt tuổí. Cho nên lồn em sẽ không đẹp như các cô gái còn bé. Xin anh đừng chê nhé ! Phải ông nhà em còn “làm ăn” sương khói được, em đâu phải vất vả tìm kiếm của chua này mà hưởng. Giời ơi, anh hôn loan em đấy hả. Anh không chê hà. Chúa Thánh Thần ơi, chưa có thằng khốn nạn nào dám hôn lồn già của con.. Hả, anh, anh….anh banh háng em ra làm gì vậy? Giời ơi Chúa ơi, chết con mất. Mới mở màn…mà….anh ấy anh ấy nút ngay vào hột le con rồi kía, còn sống thế đéo nào được. Giời, hai ngón tay thần diệu, ối,.. nó..nó..banh lồn con ra. ối, anh đút vào, anh tìm cái mỏ vàng Thái Nguyên, ôi Hà nội, mưa dầm ơi, ôi bún ốc Hàng đào, ôi lụa Hà đông ? ! ? Sương đang phủ đầy Hồ Hoàn Kiếm. Chết, chết, chết.

Môi Hoàng nút êm hột le to hơn hột điều. Hai ngón tay xoáy, thụt liên hồi miệng lồn tẩm đầy nước. Nước sao mà nhiều thế. Hình như hai ngón của.. Hoàng còn lỏng le so với âm đạo tưng đẻ năm con. Hoàng tăng cường thêm một ngón. Bà Thám co luôn hai bắp đùi mập ú lên, tay đè cái bụng mỡ không cho giật. Mặt đỏ như dưa hấu, mồ hôi bắt đầu toát ra như tấm hơi. Cái khăn nhung trên đầu sổ ra. Đầu tóc điểm sương với những sợi bạc, xỏa đầy trên gối. Bà hú, bà la, nói bậy đủ thứ:
– Chưa địt, mới chỉ có màn sương sương thế này, mà em đã muốn xuất rồi bố ơi ‘ Bố chỉ nhớn bằng thàng cháu nội của em thôi, mà sao rành nghề thế? Giời, ngón cái của anh lại chà thêm vào cái mồng đóc. Lạy Chúa giữ giùm linh hồn con. Con sẽ xưng tội vào ngày mai. Tuần rồi con đã địt hai thằng bé. Nhưng chúng nó chả ra làm sao cả. Anh này, anh Hoàng này mới trứ danh này ! Ba thứ sướng cùng một lúc lận ? Xin Chúa đừng bỏ con !

Tay kia Hoàng vói lên xe đầu vú lớn bằng hột nhãn. Ngoài kia, qua khe hở, chị Lâm lại cổi quần, ngồi bệt xuống đất, công khai, tự do, xem – chứ không phải nhìn lén – cảnh Hoàng đang “đi khách”. Quái lạ, chị chằng nhìn gì ctia bà Thám. Đôi mắt chị vẫn chăm bẳm nhìn không rời cái “cù nự” to thần sầu của thằng Hoàng. Tay chị cầm sẩn một củ cải trắng, đợi khi nào Hoàng trèo lên đút cặc vào lồn bà Thám, là chị sẽ cho củ cải vào lồn chị. Tha hồ nhìn, chứ không tưởng tượng cho mệt óc. Cứ thế mà chơi. Chơi cho đã Mồm thầm thì, muốn la, muốn nói gì cũng được. Không ai nghe, không ai kiểm soát ! Bà Thám la tiếp:
– Gì đấy? Anh, anh trèo lên địt em đấy hả? Cho vào liền đi anh. Nứng quá rồi. Địt em cho lâu nhé mình ?
Hoàng quỳ gối, cầm con cặc, ngoáy cái đầu cặc chỗ miệng lồn, đến nổi nước lồn quánh thành bọt. Bà Thám như bị ai bóp họng, la muốn bể nhà:
– Cái món này quả là lạ thật. Đéo mẹ, sướng thế này bảo làm sao anh không nổi danh được. Lại xe thêm hột le của bà nữa hả cháu nội? Đê Yên Phụ vỡ rồi. Nghe này. Bà xuất. Bà xuất, đéo chrư nổi nữa rồi. Cứ thế, ngoáy mạnh vào. Giời ơi, lỗi tại con, lỗi tại con mọi đàng. Đâm thẳng vào lồn bà gấp. Nghe này, con ra, con ra.

Nguyên con cặc như đòn chả của anh Hoàng. đâm vào cái ót. Nước non bà tràn ra ê hề. Bà kéo mặt Hoàng xuống bắt nó nút lư(~i. Bà vẫn la, vẫn gào. Toàn thân bà nẩy lên, xệp xuống cả chục lần. Hoàng nắc, nhấm mắt nắc. Nắc như cái máy không linh hồn. Đít bà Thám bốc lên cao, rồi rơi xuống cái bịch. Nằm yên. Bất động. Như chết rồi. Tay chân buông lỏng ra. Bà ngoẻo đầu thở ầm ầm. Mắt mở
không lên. Một con trâu cái vừa bị hạ.

VN88

Viết một bình luận