Bà Thám vừa nghe, vừa há mốm theo dõi dáng điệu diễn tả của chị Lâm. Bà nhớ lại tuần rồi, chị Lâm vô lau lồn cho bà, rồi quay sang lau cặc cho Hoàng cách ân cần…Bà hỏi nhỏ:
– Này, nghe tôi hỏi thật: Bộ chị có…có…thử qua với cháu rồi hay sao mà diễn tả vanh vách như thật vậy?
Biết mình hố, chị Lâm cười bẻng lẻng, xấu hổ:
– Dạ hổng có đâu. Cái đó, em nghe mấy bà thường tới dù với nó, rồi kể lại. Chớ nó là con, ai làm chuyện loạn luân vậy. Thèm quá thì đàn ông thiếu cha gì ngoài đường. Ai lại….
Chị Lâm dấu. mà dấu không hết. Bởi gương mặt chị khi diễn tả câu trên, đã hồng ửng lên như gái đi nắng mới về. Cặp mất chị lẳng lơ, say sưa, miên man như người uống rượu. Bà Thám già dặn. Đâu có gì qua mắt bà được:
– Thế sao chị lại cầm khăn ân cần lau buồi cho cháu?
– Dạ, tại…..bị….Em cũng như Tào Kê, sống nhờ nó, nên phải cưng em út vậy mà. Chớ hổng lẽ …..
– Này, nói gần, nói xa, không qua nói thật. Nói toạt móng heo hết ra đi rồi tôi thưởng cho riêng năm nghìn. Vì, chính tôi, cách đây vài năm, cũng đã lỡ làm chuyện loạn luân. Nên bây giờ tôi thlch nghe chuyện như thết Tôi hứa, là tôi tặng. Tin đi.
– Ủa, bà, bà cũng có làm chuyện loạn luân rồi à?
– Ừ nhưng kín đáo, chả ai biết, chỉ có chị là tôi tâm sự thôi. Tôi cứ “vát” thằng bé đi du lịch khắp thế giới, thì bố ai biết được. Nói thật đi. Năm ngàn to lắm chị Lâm à ! Hay mười ngàn đi cho nó chần. Đây, cầm trước đi, không có, chị lại bảo tôi lường chị.
Bà Thám mở bóp, lấy xấp tiền mười ngàn, dí vào tay chị Lâm. Chị cầm tiền, cúi mặt xuống. Nếu chị kể, cũng đâu có gì là quá đáng vì Hoàng là con nuôi. Chị rót thêm nước mời, rồi từ tò thuật lại:
– Mới hôm qua đây chớ đâu, hồi con nhỏ út vừa cắp sách ra khỏi nhà. Em còn nằm ngủ thêm trên giường. Bỗng nghe cửa mở. Hé mắt dòm, em thấy nó truồng trần, rón rén bước vô. Em giả bộ ngáy, làm như ngủ mê . Nó kéo nhè nhẹ cái mền ra, nhìn chổ cái lồn em lâu lắm, nuết nước miếng. Để coi thử nó làm cái giống gl. Bà biết gì không? Nó cúi xuống, hun cái lồn em ngoài quần một đỗi thật lâu. Em định la lên, nhưng quỷ thần đất nước ơi ! Bất nhơn, em tự nhiên nổi nứng. Nước lồn nó ứa ra, bắt em cũng thèm đụ thèm làm bậy một cái.
Chị Lâm, vì mười ngàn đã cầm trong tay, cho nên phải vẽ rồng vẽ rắn ra, làm như lần đầu Hoàng vào mò chị. Thật ra, hai người đã đụ nhau tơi bời nhiều lần rồi. Sáng hôm qua, Hoàng mò vào, là lần thứ mấy chị cũng chẳng nhớ. Chị kể tiếp:
– Em biết cảnh mẹ góa con côi như vầy, như lửa gần rơm. Thế nào có ngày cũng phựt cháy. Chồng em thì còn sống, mà chả mê ai không biết, đi biệt tăm. Vài tháng mới tạt qua nhà một lần. Rồi lại đi. Đàn bà đã có con rồi, ai mà “ăn chay” cho được. Cho nên khi được nó hun cái lồn thiệt lâu, lòng mình cũng xiêu theo. Nhứt là khi nhìn con cặc chần dần của nó nứng dểng ngược ra phía trước. Em ước gì được cầm nó trên tay mà hun một cái, đã biết mấy !
Bà Thám đỏ mặt theo, bà uốn mình một cái, thở ra:
– Khiếp nghe chị kể tôi lại nhớ đến chuyện của mình. Lồn tôi cũng đang ướt hết cả ra đây. Nứng quá đi mất !
Tuyệt nhiên chị Lâm hoàn toàn dấu chi tiết nó là con nuôi. Bởi vì nói ra như thế, sẽ làm câu chuyện kém hấp dẫn, và có thể sẽ bị bà Thám đòi tiền lại, uổng lắm. Chị tiếp:
– Không biết thằng quỷ ham cái gì mà cứ đứng chổng mông, cúi xuống hôn lồn em lâu cả mười phút. Trong khi em mong nó sẽ làm hành động khác. Hun đã nó nghe em vẫn ngáy đều, nên lấy tay đặt nhẹ lên mu lồn em, tay kia đứng xụt cặc. Em inuốn chồm dậy ôm luôn nó, kéo nó lên, mời nó….đụ đại một cái coi ra sao. Mà không dám. Trống ngực em đánh thình thịch. Mà đáy quần như bị ai đổ cả gáo nước, ướt nhẹtt Em lạy Trời cho đừng có ai gõ cửa giờ đó. Nhất là chồng em. Nếu tay nó sờ không, thì nói làm chi. Nó lại xoa xoa chòm lông. Thánh thần ơi, như ai
đưa diêm quẹt trên miệng thùng xăng. Em nứng lồn hết biết bà ơi ! Nhưng mà phải làm bộ ngáy, cho nó yên trí làm tới.
Nói thiệt với bà, lúc đó mà có đạn pháo kích ở nhà bè rót vô, em cũng kệ bà nó. Đụ một cái rồi chết cũng cam. Nó thò tay rút cái giây lưng quần em kêu cái sực Rồi lên cổi nhè nhẹ mấy cái nút áo. Em đi ngủ, không bao giờ mặc quần áo lót, cho nó mát. Hai cánh áo rời ra, là bộ vú em nằm chính ình ra đó. Nó muốn sờ tay vô bóp vú mà còn sợ. Sợ em thức dậy, em chửi. Vậy mà nó cũng đánh liều, cúi xuống, ngậm một đầu vú nút nhè nhẹ mấy cái. Tay thọc vô trong quần, bóp bóp cái mu lồn. Em làm bộ như mơ thấy chồng mình sờ lồn, em nói mơ mơ màng màng:
– Anh đi đã, rồi về làm bộ chọc cho em nứng đó phải không? Anh ra ngoài, đụ thiên hạ, chớ đâu còn nhớ vợ con. Lâm ơi, em thèm muốn chết, anh biết không? Thèm mà có ai đâu rảnh để mời họ đụ. Nói thiệt với anh, nhiều khi em muốn đi làm đ, để đụ cho đã lồn. Ai cũng được, bước vô phòng em, là em sẵn sàng cổi quần ra, cho nó đụ. Bao lâu cũng được, thèm quá ! Lúc đó, thằng nhỏ mới can đảm, bợ cái đít em lên, tuột nhẹ cái lưag quần dần xuống, dần xuống. Thấy lông lồn em ướt nhẹt, nó cúi xuống le lưỡi liếm sạch. Hơi nóng từ miệng nó hà ra, Trời ơi ! Em
muốn la làng lên một tiếng cho nó đã tâm cang.
Bà Thám ngồi hết trở bộ này, sang trở bộ khác. Máu dâm trào lên, làm mặt bà hồng tía như miếng dưa hấu. Bà hỏi:
– Ở nhà, chị có con cặc giả nào không? Cho tôi mượn đỡ !
– Dạ không, em luôn luôn có củ cải để dành dưới bếp. Hể thèm là em thọc củ cải vô chơi. Chớ chơi chuối nó gảy ở trỏng hoài, sợ lắm. Nếu bà cần, để em xuống lấy.
– Vâng, cũng được. Cú cải cũng sướng vậy. Cho tôi mượn đỡ đi.
Lúc cầm cú cải đã rửa sạch, trở lên từ dưới bếp, chị Lâm thấy bà Thám đã thoát y nửa người, đưa chòm lông lồn muối tiêu dày rậm ra. Chị đưa củ cải cho bà xong, nói tiếp:
– Dạ, lúc nó liếm sạch hết nước lồn trên chôm lông, thì dùng hai tay tuột cái lưng quần em xuống nữa, ra khỏi người em. Tưởng cổi ra như vậy, xong nó sẽ bẹc háng mình ra mà đụ. Ai dè nó cứ đứng đó nhìn lồn em chết trân, bà ơi t Khi không nó chọc cho người ta thèm, rồi đứng đó ngắm lồn. Chịu không nổi, em tự động dang hai cái đùi ra thiệt rộng, để nó nhìn cho đã, may ra. Nó vẫn đứng đó xụt cặc. Có tức không. Em làm bộ mớ nữa, vờ nói với chồng, nhưng thực ra nói cho nó nghe:
– Mình ơi, em nhịn hơn bốn tháng rồi, biết không? Đi cho đã về cổi quần vợ, rồi đứng đó xụt cặt hả?
Hình như Hoàng biết em đã thức. Vì nếu ngủ mê, tại sao lại nhìn thấy nó đứng đó xụt cặc. Nó quỳ xuống cạnh giường, banh nhẹ hai bấp vế em ra. Chúi cái mỏ
vào bắt đầu liếm cái khe lồn đầy nước, rồi ngậm vào hột le nút.
Lúc này Bà Thám ngồi dựa ngửa lưng trên ghế bành, đút củ cải vào lồn, xụt lai rai, tai nghe chuyện dâm của chị Lâm. Và hình ảnh bà thủ dâm đã làm chị Lâm có thêm cảm hứng. Chị kể có đầu có đuôi, nghe hấp dẫn như xem tuồng hát:
– Trời ơi, cái gì em chịu cũng được. Nhưag hột le mà bị ngậin vô bú, là hai cái chân em nó khua ầm ầm. Em lấy hai gót chân vã vô hông, vô lưng thằng nhỏ kêu bình bịch. Em phải rên, phảl nól bậy mới đã. Lúc đó thì Hoàng mạnh dạn hơn vì biết em đã hoàn toàn tỉnh giấc ! “Trời ơi, khốn nạn, chó đé Lâm ! Mầy là đồ mất dạy. Mầy lấy tao cho đã, rồi vát cặc đi chơi con khác ? Bú xong mà mày không đụ, tao ắt cặc cho mầy coi. Thế là thằng nhỏ đứng dậy, cấmcặc vô lồn em. Em hú lên một tiếng tưởng đấu ngói trên mái nhà bể hết. Chén dĩa dưới bếp nứt hết !
Bà Thám đút hết củ cải dài vô lồn, cũng la theo:
– Chúa ơi, cặc clia anh Hoàng con đã đâm hết cả vào rồi. Con trai ơi, mẹ sướng hết tá nổi rồi. Con đụ mẹ đó hả Hoàng. Đụ đi con, đụ cho lâu, cho mẹ ra trước một cái nhé?
Bà không cần có lời phụ diễn của chị Lâm. Tay bà cầm củ cải, thụt như ai thụt ống cống. Nước lồn ra, làm thành âm thanh phẹc phẹc khi cl.i cải thụt vào. Dâm quá là dâm. Chị tiếp:
– Bà Thám ơi. Nhịn thèm quá iâu, bây giờ được đụ em sướng hơn ai cho bạc triệu. Nói thiệt không có gì sướng bằng đụ. Bà nghỉ đi, để em cầm cú cải đụ thế cho.