VN88 VN88

Phang chị vợ khó tính – Truyện địt nhau có thật

Trông chị thật tiều tụy, nét bàng hoàng lo sợ làm gương mặt chị đổi hẳn đi. Tôi tự nghĩ: « như vậy cho chị hết khoát lát, đố chị giữ được ý tứ! »
Chị Duyên rên rỉ:
– Có ai đó không? cho tôi miếng nước, khát quá … khát quá.
Tôi nhẹ nhàng mở cửa ra. Chị Duyên ngước đầu lên nghe ngóng rồi run run hỏi:
– Có ai đó không?
Tôi cố trầm giọng xuống:
– Chị muốn gì?
Tôi lo lắng không biết chị có nhận ra tiếng của tôi không …
– Ông ơi, cho tôi xin một ly nước.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, lấy một ly nước cầm đưa tận tay chị. Chị Duyên quờ quạng chụp lấy ly nước uống ngon lành. Tôi đứng thật gần chị, nhìn chị mà thấy thật hả dạ: « chị ơi, bây giờ chị hết lên mặt với tui, hết còn làm bà giáo đạo mạo dạy đời cho tui! » . Chị Duyên khóc thút thít hỏi:
– Ông ơi, tại sao tôi lại vào hoàn cảnh này? ông làm ơn nói cho tôi biết, tôi năn nỉ ông.
Tôi dọa:
– Tụi tôi bắt cóc chị để đòi tiền chuộc, nếu gia đình chị không đưa thì tụi tôi giết chị.
– Tôi lạy ông, nhà tôi đâu có tiền gì đâu. Mấy ông tha cho tôi.

Tôi im lặng bỏ đi ra ngoài phòng. Trong bụng tôi vui như Tết, một cách không được quân tử cho lắm, tôi đã hoàn tất trong việc « trả thù » của tôi. Thú thật là lúc đó tôi cũng đang phân vân. Theo chương trình của tôi thì sau khi nhìn chị Duyên sợ sệt rồi năn nỉ khóc lóc cho đã cái tức của tôi thì tôi sẽ tha cho chị về, bỏ đại chị ở một khu vắng vẻ nào đó, dù cho chị có tháo dây trói tay và lột khăn bịt mặt thì tôi cũng dư sức cao bay xa chạy rồi. Chợt chị Duyên kêu réo:
– Ông ơi …
– Cái gì mà chị la toáng lên vậy?
– Tôi xin lổi làm phiền ông, tôi cần đi toilet.
– Không được, tôi không được lệnh cởi trói cho chị.
Chị Duyên hốt hoảng mếu máo:
– Ông ơi, tôi … cấp bách lắm …

Tôi do dự chưa biết xử lý ra sao, nhưng nghe tiếng rên rỉ của chị tôi đành phải nói:
– Thôi được, tôi sẽ trói hai tay chị vào nhau rồi tôi dẩn chị đi toilet, nhưng nếu chị có hành động nào bất ngờ thì tôi đâm chị lũng bụng ráng chịu!
Chị Duyên ríu ríu nghe lời tôi, nhưng khi vào đến toilet thì một vấn đề khác lại được đặt ra: với hai tay bị trói, chị Duyên không thể tuột quần xuống để ngồi lên toilet. Tôi đành đưa tay định kéo quần của chị xuống, chị Duyên mắc cở đỏ mặt, quay sang bên tránh né. Tôi cười nhạo:
– Chị ơi, có muốn đái trong quần thì tôi để đó, tự chị lo. Mà chị có đẹp đẻ gì đâu,lại còn là gái già khụ thì hơi đâu tôi thèm nhìn chị!
Chị Duyên đứng trân ra đó, thật thảm hại. Tôi tự trách mình quá sổ sàng nên nói gượng lại:
– Nói giỡn thôi mà!
Chị Duyên không nói một lời khi tôi đến bên chị kéo quần xuống. Chị lấy hai tay bị trói che hạ bộ rồi ngồi xuống. Tôi bước ra ngoài … tiếng chị đái làm tôi tự nhiên thấy rạo rực trong người. Khi giúp chị kéo quần lên thì trong khoảnh khắc tôi được nhìn thấy rõ lồn của chị. Thật không ngờ lồn chị lại đẹp như vậy, gần như không có lông! Điều đó làm tim tôi nhẩy loạn xạ.

Về phòng, chị ngoan ngoãn để cho tôi trói tay chị vào thành giường. Tôi không cầm lòng được nữa. Tôi tự nghĩ: « thôi lỡ rồi thì lợi dụng tình huống thêm một chút xíu cũng không sao, rồi sau đó mình thả cho chỉ về … ». Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường. Cảm nhận điều đó, chị Duyên hốt hoảng ngẩn đầu lên:
– Cái gì … vậy…?
Tôi không trả lời, từ từ kéo vạt áo dài của chị sang bên. Một góc bụng của chị phơi ra dưới ánh sáng ngọn đèn mờ. Tôi run run đặt tay lên vùng bụng đó. Hai tay bị trói nhưng chị Duyên cố nghiêng người qua bên vừa sợ sệt:
– Ông làm gì vậy… không được …

Bàn tay tôi vẫn xoa nhẹ bụng của chị, tôi thấy chị nổi da gà. Chị vùng vẫy cố dùng hai chân đạp tứ tung, tôi tránh sang bên cho chị tự do đạp. Sau một lúc, chị mệt đứt hơi, nằm thở hổn hển. Lúc đó tôi lại đến gần để vuốt ve bụng chị. Chị lại cắn răng đạp đá loạn xà ngầu. Trò chơi kéo dài được 5, 10 phút thì chị Duyên mệt lả người, không còn sức lực nữa. Tôi thừa dịp đặt tay lên bụng chị để nưng niu. Chị Duyên xuống giọng năn nỉ khẩn trương:
– Ông tha cho tôi, tôi hứa sẽ hậu tạ ông.

Tôi vẫn không trả lời và tiếp tục vuốt ve bụng chị. Bàn tay tôi vân vê lưng quần dây thung của chị rồi từ từ luốn dưới dây lưng. Chị Duyên chợt đổi giọng:
– Mẹ cha mầy, đồ du côn du kề, ông Trời sẽ quật mầy chết…
Tôi chưa bao giờ nghe chị Duyên nổi sùng như vậy, lần đầu tiên tôi nghe chị chửi … chị đem ba đời tổ tiên tôi ra mà nhiếc.

Tôi chợt giật nhanh quần chị xuống làm chị càng tức giận tiếp tục chửi. Tôi bất kể… một tay tôi đè bụng chị không cho nhút nhít, một tay tôi vuốt nhẹ lên quần sì-líp của chị. Mu chị vung tròn lên dưới lớp vãi mỏng. Bên trên quần, tôi bóp nhẹ lồn của chị. Chị quíu người lại nhưng vẫn tiếp tục chửi rủa tôi. Bàn tay tôi xoa điều rồi lấn sâu xuống giữa hai đùi. Chị không còn sức để chửi nữa nhưng chị dùng hết sức để khép hai đùi lại, đầu gối chị căn cứng lên trong khi hai hàm răng chị nghiến lại đến nổi gân. Nhưng chị đâu có thể giữ được lâu, chỉ vài giây sau là chị phải nhả gọng kềm, để cho bàn tay tôi tiến xuống sâu hơn. Đũng quần sì-líp còn hơi ướt vì hồi nãy sau khi đái chị không chùi được.

VN88

Viết một bình luận