VN88 VN88

Truyện sex có thật nuốt nước lồn của người yêu

Một tuần lễ trôi qua nhanh chóng ở thành phố thơ mộng sương mù, họ đã đưa nhau trở về Saigòn để tiếp tục công việc. Duyên gọi vào công ty du lịch báo cáo lịch trình cho người chú họ, đồng thời nàng xin phép ông để cho nàng được nghỉ mấy hôm như thói quen Duyên vẫn làm sau mỗi kỳ phụ trách làm tiếp viên kiêm người hướng dẫn khách phương xa đi tham quan những nơi nà y nơi nọ.

Lần này thì hoàn toàn khác hằn. Nàng bị mệt thật sự sau những ngày chìm ngập trong thú ái ân với người tình. Hai người không khi nào rời nhau ra đến nửa bước. Tiếng là đi ngoạn cảnh quê hương, nhưng họ đã chẳng đi đến được bất cứ địa danh nào khác ngoài lộ trình lái xe từ SaiGon tới đây Mướn xong chỗ ở là họ lại quấn lấy nhau trong những cơn thống khoái miệt mài. Thời gian qua nhanh hơn cả hai người đã tưởng. Họ bị công việc và nhiệm vụ nhắc nhở phải trở về. Tuấn thì không đến nỗi, nhưng Duyên thì phải trở lại với công ty của nàng.

Nghỉ xong mấy ngày, Duyên đi làm trở lại mà hồn phách cứ thả tận đâu đâu trong khi Tuấn ở khách sạn vẫn gọi thăm viếng đều đều. Chàng lo công việc kinh doanh chu đáo vâ chỉ mong sao cho nhanh đến xế chiều, lái xe đến đón Duyên đi vào vùng trời hạnh phúc.

Chẳng bao lâu Duyên đã dạn dĩ mời Tuấn về nhà để giới thiệu chàng với ba mẹ của nàng là bà Oanh và ông Phước. hai người vồn vã chấp nhận chàng nhanh chóng như một người thân thuộc của gia đình. Tuấn cũng bày tỏ ý định sẽ tiến hành những lễ nghi để xin cưới Duyên làm vợ Bà Oanh là một người phụ nữ trung niên vẫn còn giữ được sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của một người mệnh phụ cho dù cuộc đời của bà cũng như hàng triệu người khác đã trải qua nhiều cuộc biển dâu. Bà chấp nhận thủ phận bên cạnh người chồng bệnh hoạn ốm yếu, ông đã trở về với gia đình sau những năm tháng lao tù thiếu thốn cực khổ, thể xác ông giờ đây chỉ còn là một cây sậy biết đi, không thể nào phục hồi lại được phong độ ân ái khi xưa, khiến cho bà Oanh phải đành tâm cam chịu cảnh lạnh lùng. Biết bao phen bà đã rất khổ sở tlm mọi cách để chế ngự những cơn khao khát dục tình ngày đêm sôi sục và chịu đựng những thiếu thốn xác thịt đêm ngày thôi thúc bởi vì người chồng nay đã khô cạn sức khỏe không còn khả năng để cùng bà thụ hưởng tiếp những phút giây hạnh phúc vợ chồng. Bà vốn là người kín tiếng và là một người mẹ còn trẻ rất nuông chiều con, tuy bà có hơi khó tánh nhưng thoạt nhìn thấy Tuấn là một thanh niên từ ngoại q_uốc trở về, lại đàng hoàng khỏe mạnh và tỏ ra rất mực yêu thương con gái của bà nên bà an tâm ngay, bà đã có cảm tình trước một người thanh niên cao ráo, vừa có học lại vừa có tiền, lại có chí tiến thủ làm ăn to lớn với hệ thống phân phối máy vi tính cho những cơ sở cao cấp của nhà nước đương thời.

Chàng tuy chỉ là chủ của một cổ phần khá lớn trong số hai cổ phần còn lại của hai người bạn kỹ sư thân thiết đang còn ở bên Mỹ. Nhưng vì chàng rất lanh lợi và giàu kinh nghiệm khai thác thị trường, cho nên Tuấn được phái về để thực hiện các hợp đồng buôn bán. Và khi trở về với những ngày đầu lạ lẫm, tình cờ chàng đã gặp Duyên rồi hai người yêu nhau say đắm.

Trong khi công việc làm ăn vẫn tiến hành song song với tình yêu đang ‘ nở rộ, càng khiến cho Tuấn hăng hái yêu đời. Ngày đầu tiên chiều lòng người yêu đến ra mắt cha mẹ của Duyên, chàng đã có một hảo cảm đặc biệt với bà mẹ vợ tương lai vẫn còn trẻ đẹp đầy sức lôi cuốn. Bà Oanh mới chỉ độ ngoài bốn mươi với nhan sắc còn qúa đỗi mặn nồng với khuôn mặt trắng hồng đầy đặn đôn hậu. Thân hình bà, qua làn vải áo quần thô sơ, qua làn da trắng ngần mát mịn trên ngấn cổ cũng nói cho người đối diện biết rằng bà Oanh vẫn còn tràn đầy nhựa sống, vẫn còn sức mời gọi nhục dục ghê hồn, khiến cho Tuấn không dám để lâu tầm mắt trên tấm thân ngà của bà mẹ vợ còn trẻ.
Chàng đã tự dặn mình :
– Không được ngĩ tầm bậy? Phải đâu ra đó cho đàng hoàng.
Nhưng dặn lòng giữ gìn nghiêm túc là một việc thực tế sảy ra éo le lại là chuyện không ai có thể ngờ và tránh né được.

Số là vào một ngày Ong Phước đột nhiên trở bệnh, Duyên bận làm việc ở sở du lịch. Nàng gọi điện thoại cho người yêu, nhờ chàng có xe đến nhà phụ giúp mẹ đưa ông Phước vào bệnh viện. Nơi đây bắt buộc ông Phước phải lưu lại bệnh viện vài hôm để tiến hành các thủ tục y Tuấn thử nghiệm, nên sau khi hoàn tất các thủ tục giấy tờ, Bà Oanh đành phải trở về nhà để còn phải lo những công việc lặt vặt và cơm nước cho Duyên.

Chuyện ông Phước phải đến bệnh viện là chuyện đã thường tình vì từ ngày ở trại cải tạo trở về nhà ông đã thật sự yếu đuối và bị đủ mọi thứ bệnh hoành hành. Phần bà Oanh chỉ biết cố gắng lo toan cho vuông tròn nghĩa vụ.

VN88

Viết một bình luận