VN88 VN88

Đọc truyện sinh viên lên tỉnh truyện 16+18

Sinh Viên Lên Tỉnh 5

Tỉnh giấc, căn phòng vẫn chìm trong bóng tối. Mẹ nhẹ nhàng gỡ tay nó ra khỏi ngực mình tuồn người ra khỏi tấm chăn ấm, mẹ với tay bật công tắc đèn ngủ. Đã gần 3h giờ sáng, nó vẫn đang ngủ say, gương mặt bình thản hạnh phúc. Mẹ thấy yêu nó quá, cúi xuống hôn nhẹ một cái lên má nó. Chẳng ngờ làm nó thức giấc, nó mở mắt chầm chậm nhìn thấy mẹ nó mỉm cười hỏi:
– Mẹ không ngủ à?
– Mẹ vừa thức dậy… muốn đi vệ sinh quá… Con ngủ tiếp đi. – Mẹ cười vỗ vỗ lên má nó.

Mẹ đứng dậy đi vào toilet. Nó nhìn theo mẹ, dáng đi uyển chuyển mềm mại, đôi mông to tròn lúc lắc. Nó thầm nghĩ: mình làm được mấy cái rồi nhỉ… một, hai, ba… mới có ba cái. Chờ mẹ đi ra mình lại làm tiếp, nó thò tay xuống sờ con cu đang mềm nhũn, không biết có làm được nữa không nhỉ, nhưng cứ thử xem.

Mẹ đi ra, vừa đi vừa co ro vì lạnh. Mẹ nhảy lên giường chui vào chăn với nó, mẹ xuýt xoa:
– Tháng Tư rồi mà vẫn còn lạnh quá… Ôm mẹ đi con.
– Mẹ… Mình làm cái nữa nhé. – Nó ôm mẹ cười hỏi.
– Ối thôi… nhiều thế… giữ gìn sức khỏe chứ con. – Mẹ cũng ôm lấy nó.
– Mẹ mệt à.? – Nó hỏi và tay lại bấu lấy mông mẹ mà bóp.
– Ừ,… con không mệt sao? – Mẹ vẫn xuýt xoa vì lạnh.
– Không, con không thấy mệt… con vẫn tiếp tục được cho đến sáng. – Nó hào hứng.
– Ôi thôi… khiếp, khỏe thế thì lấy vợ về cho nó chiều… mẹ chịu. – Mẹ ngửa cổ lên cười.
– Thì bây giờ… mẹ làm vợ con đi. – Nó dướn lên rúc đầu vào cổ mẹ.
– Con này… – Mẹ ngượng.
– Mẹ không thấy thế sao… Từ chập tối đến giờ mẹ con mình chẳng như hai vợ chồng đấy thôi. – Nó đưa tay mò vú mẹ.
– Ấy chết… sao con lại nói thế… Dù gì thì mẹ vẫn là mẹ của con… Biết không? – Mẹ quay lại nhìn nó nghiêm khắc.
– Vâng, con biết rồi… Con chỉ ví von thế thôi. – Nó tiu nghỉu vì không được diễn màn vợ chồng với mẹ.
– Con phải nhớ kỹ điều này. Đây là một bí mật ghê gớm nhất trong đời của hai mẹ con mình. Chúng ta đã mắc tội loạn luân đấy nghe chưa. – Mẹ day hẳn người lại đối diện với nó.
– Mẹ cứ quan trọng hóa… Không chửa đẻ thì có làm sao đâu. – Nó chống chế.
– Trời ơi… lại còn chửa đẻ nữa thì còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ. – Mẹ tròn mắt.
– Thì thế, không có việc ấy thì con thấy chẳng sao cả, muốn gọi nó là gì cũng được… Con đi học cũng biết là hôn nhân cận huyết thì thường sinh ra trẻ di tật… Mẹ con mình có để điều đó xảy ra đâu.
– Nhưng quan hệ với nhau thế này cũng là tội lỗi… nó không đúng đắn. – Mẹ giải thích.
– Ôi mẹ… ngày xưa con cái vua chúa toàn lấy lẫn nhau mà họ còn chẳng thấy tội lỗi gì… Thời nhà Trần của mình đấy thôi, mẹ đọc sách thì biết. – Nó cãi lý với mẹ.
– Xưa khác, giờ khác… con đừng nó thế. – Mẹ đuối lý, sách vở thì mẹ chẳng biết gì.
– Thôi thì sao cũng được… Hì hì… mẹ chiều con lần nữa nhé. – Nó ôm ghì lấy mẹ làm hòa.
– Thôi con… sao con tham lam quá như thế. – Mẹ nhíu mày. – Mẹ còn ở đây vài hôm nữa cơ mà, vội vã gì mà cứ phải cố như thế.
– Thế ạ, vậy thì tốt rồi… Mình sẽ có một… tuần trăng mật… đấy mẹ nhỉ. – Nó cười.
– Bậy nào… mẹ đét vào đít cho bây giờ. – Mẹ cũng cười.
– Mẹ đét nhé, giờ lớn rồi con lại thích được mẹ đét đít… – Nó chực quay mông lại.
– Thôi… không nói linh tinh nữa. Mẹ ngủ tiếp đây.

Mẹ quay lưng lại phía nó, với tay tắt đèn. Nó áp ngực vào lưng mẹ, ôm lấy mẹ. cái hông dướn dướn đẩy con cặc dí vào khe mông nóng nóng của mẹ. Mẹ nằm im, mỉm cười trong bóng tối. Cái thằng đến là tham, đã nói ở vài hôm rồi mà vẫn cứ cố, thôi cứ kệ xem cu cậu có làm ăn được gì nữa không. Mẹ chẳng phải chờ lâu, cặc nó đang cương lên cân cấn ở ngoài mép lồn mẹ. Đầu cặc nó dúi vào tách đôi hai mép lồn mẹ ra xâm nhập vào trong lỗ lồn đã tê dại của mẹ. Mẹ quàng một chân lại phía sau gác lên hông nó để mở rộng háng ra cho con cặc không lấy gì làm cứng lắm của nó đi vào được dễ dàng. Nó hẩy lên thúc từng cái một chậm dãi. Mẹ thở dài, không tin được là nó có thể làm tình cả đêm thế này.

Một lúc sau, khi con cặc đã khá cứng, nó rút ra và ngồi dậy. Trong bóng tối nó kéo mẹ lên ở tư thế bò chổng mông và dò dẫm nhét cặc vào lồn mẹ từ phía sau. Mẹ cúi thấp đầu xuống ôm lấy cái gối, mông chổng lên cao cho nó quì từ phía sau mà đẩy vào. Tư thế này khiến con cặc nó vào rất sâu, cảm tưởng như thọc vào tận gan ruột, mẹ thốn quá cứ thót người lại sau mỗi phát thụt mạnh của nó. Dường như nó đang chạng chân kiểu xuống tấn, mẹ thấy hai đùi nó đang chạm vào mông mẹ. Rồi thấy nó chống tay xuống hai bên mình mẹ, khom lưng giã xuống. Cặc nó giờ đây đã đạt được độ cứng tối đa, khoan xoáy vào trong người mẹ, rất đau và rát vì hầu như mẹ không còn hứng thú để đáp ứng nữa.

Mẹ nằm bẹp xuống, buồi nó tụt ra khỏi lồn mẹ bật nảy tưng tưng. Nó nhào xuống bên mẹ lật mẹ nằm ngửa ra. Mẹ thở nặng nhọc, thì thào nói với nó:
– Thôi con… nghỉ đi… mẹ mệt quá rồi… đau rát lắm.
– Mẹ chiều con một tí nữa thôi… sắp ra rồi. – Nó khẩn khoản.
– Còn gì nữa mà ra, chơi cả đêm thế này kiệt sức đấy. – Mẹ đẩy nó ra.
– Sắp được rồi, chịu khó chiều con một tí… – Nó sấn vào kéo chân mẹ dạng ra.
– Mẹ mệt quá… – Trong bóng tối, mẹ nhận thấy nó đã đè lên mẹ, loay hoay nhét con cặc vào.

Nó ấn xuống, lại tiếp tục. Đúng là bướm mẹ khô thật, nó cũng cảm thấy rát cả chim, bèn rút ra. Đưa mấy ngón tay lên miệng vét tí nước bọt, nó thò xuống trét vào khe lồn mẹ, xong lại nhét con cặc vào. Cảm thấy đã trơn tru hơn một chút. Nó tiếp tục ôm lấy mẹ giã xuống đều đặn.

Mẹ mụ cả người đi, không còn cảm giác về thời gian nữa, chỉ thấy dương vật nó cứ mải miết thụt trong người mẹ. Thân mình mẹ bị đè nặng bởi nó, cứ rã rời ra, tưởng như chân tay không còn là của mình nữa… Thật lâu sau đó, khi thấy cơ thể được giải phóng khỏi sức nặng của nó, mẹ mới mừng thầm là mọi chuyện đã kết thúc. Để mặc nó hổn hển với cơn sướng của nó, mẹ xoay người nằm nghiêng đi, nhắm mắt đưa mình vào giấc ngủ.

Sau ba đêm liền ở với con, sáng nay Nga định sẽ lên đường về nhà với chồng, mấy hôm rồi xa nhà nàng thấy sốt ruột quá không biết một mình anh ở nhà xoay sở thế nào. Làm vệ sinh và thay đồ xong, Nga đánh thức con dậy và ngồi chờ nó uể oải trở dậy sau một đêm hoan lạc với mẹ, thằng Bách cũng đã hết sức, đêm qua phải vất vả lắm nó mới hoàn thành được công đoạn cuối cùng… Nga cũng hiểu rằng đã đến lúc mình phải xa hẳn con để nó “cai nghiện” người mẹ của nó.
– Dậy đánh răng rửa mặt đi con, muộn giờ học rồi đấy. Hôm nay mẹ cũng về thôi… Để một mình bố ở nhà mẹ không yên tâm.
– Mẹ về à… Vâng, vài tuần nữa mẹ lại xuống nhé… – Nó mệt mỏi chui ra khỏi giường.
– Lo mà học đi, mẹ không xuống nữa đâu, con cũng đừng thi thoảng tót về nữa… Đợi đến nghỉ hè rồi về một thể. – Nga vừa nói vừa xếp đồ vào túi.

Thằng Bách không nói gì, nó lẳng lặng đi vào phòng tắm. Mấy ngày qua quả thật là đã đời, nhưng cũng hết cả hơi. Dường như nó đã cảm thấy no nê và không muốn nài ép mẹ thêm nữa.

Nó đánh răng rửa mặt xong, thay quần áo, vôi vã hôn tạm biệt mẹ và đi ra khỏi nhà. Nó vừa đi được một lúc thì điện thoại của nàng đổ chuông réo rắt. Nga giật mình lo sợ, nhìn chiếc điện thoại đang rung lên trượt đi trên mặt bàn, nàng nghĩ đến khuôn mặt đen xì bự mỡ của lão Khoát. Nàng đi lại cầm máy lên và chợt mừng rỡ vì nhìn thấy tên của chồng đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại, nàng háo hức nhấc máy.
– Alo, em à… Em đang ở đâu thế. – Giọng nói thân thương của chồng vang lên trong máy.
– Em đang ở chỗ con, cũng định về trên nhà đây. – Nàng đáp.
– Thôi em cứ ở đấy, anh đang xuống… Có giấy báo của hải quan gọi xuống làm thủ tục thông quan rồi, anh vừa nhận được sáng nay nên vội vã đi luôn… Thế là xong rồi em ạ. Anh mất ăn mất ngủ mấy ngày nay… Ơn trời, lão trưởng phòng kia đã không nói dối mình… Mà cũng lạ, chẳng thấy đòi tiền nong gì cả, anh đang không biết đưa lão bao nhiêu đây.

Nga lặng người đi không nói lên lời, nước mắt tự nhiên trào ra. Bao nhiêu cực khổ nhục nhã suốt mấy ngày với lão Khoát và đám tùy tùng bỗng hiện ra trước mắt, vừa mừng vừa tủi… Nhưng thôi, thế là may mắn lắm rồi, bọn họ đã không lừa mình.
– Alo… em có nghe anh nói không đấy… alo… – Giọng chồng nàng gấp gáp.
– Có, có… em đang nghe đây… em mừng quá không nói được nên lời. – Nga chùi nước mắt vội vã đáp lại.
– Thôi thế em nhé, ở đó chờ anh rồi mình cùng xuống dưới cảng. Em đi cùng sẽ đem lại may mắn đấy, lần trước cũng thế em nhớ không?… Ôi anh mừng quá. Anh yêu em… Chờ anh nhé.

Chồng nàng cúp máy, nàng buông mình xuống ghế, òa khóc nức nở. Nỗi đau đớn tủi nhục mà nàng phải gánh chịu thay chồng đã đem lại kết quả như mong đợi. Đúng là nàng đã đem đến may mắn cho chồng, không có nàng xuất hiện hôm đó thì chắc mọi việc giờ đã an bài, cả nhà đã ra đứng đường rồi. Nàng cứ để mặc cho mình khóc, những giọt nước mắt tủi nhục xen lẫn vui mừng nhòe nhoẹt trên khuôn mặt nàng.

VN88

Viết một bình luận