Nó mừng rỡ lủi nhanh lên tầng hai.
Nhung cười tủm tỉm, niềm vui dâng lên trong lòng. Cô dọn dẹp nhanh chóng mọi thứ rồi chạy ra đầu phố gọi hai suất bún chả, cũng chẳng cần cầu kỳ làm gì, cô cũng như nó chỉ cần ăn cho xong bữa thôi. Nhung đứng chờ họ làm xong rồi tự bưng về, cô cẩn thận kéo cửa xếp đóng chặt cửa trong rồi mang đồ ăn vào bếp. Bày biện ra bàn xong Nhung gọi to lên trên gác.
– Xuống ăn đi Bách ơi.
– Vâng, cháu xuống ngay đây. – Nó nói vọng ra từ trong phòng tắm ở đầu cầu thang.
– Tắm à? – Nhung hỏi lại.
– Vâng, nóng nực quá. – Tiếng cửa mở và nó đi xuống, mặc mỗi cái quần xịp.
Nhung đang lúi húi sắp bát đũa, ngẩng lên nhìn thấy nó đứng tồng ngồng trước mặt, quần xịp phồng lên một đùm. Cô bối rối ngượng đỏ cả mặt:
– Mặc cái quần vào… trông gớm chết đi được. – Cô dậm chân rối rít.
– Có ai đâu cô. – Nó cười cúi nhìn xuống mình. – Bình thường mà.
– Khiếp… Thôi ăn đi… Tại cô không quen nhìn như thế. – Nhung cười ngồi vào bàn.
Nó cũng kéo ghế ngồi xuống, khen mùi bún chả hấp dẫn, quả thật là nó đang rất đói. Vừa ngồi chờ cô Nhung gắp chả cho mình nó vừa tranh thủ ngắm nhìn cô. Khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, hai má ửng hồng trông thật duyên. Ở cô không có vẻ đẹp kiêu sa như chị Trinh, không có vẻ quí phái như mẹ nó nhưng cô lại có nét hiền dịu nhu mì rất nữ tính, đặc biệt là cái miệng nhỏ nhắn rất xinh. Không nhìn nó nhưng Nhung biết là nó đang ngắm mình như thôi miên, Nhung cười, vừa gắp thức ăn vừa nói:
– Lạ lắm hay sao mà nhìn chòng chọc thế hả?
– Hì… càng nhìn càng thấy cô rất đẹp. – Nó cười nghiêng đầu nhìn cô.
– Thôi đi… chỉ được cái khéo nịnh. – Nhung mủm mỉm, hai má thêm bừng đỏ.
– Cả đêm qua cháu thao thức suốt, chỉ ước gì có cô bên cạnh lúc ấy. – Nó nói.
– Khiếp, ước thế thì ai chả ước. – Nhung cười, đẩy bát chả đã chan nước sang cho nó.
– Đêm qua cô có ước như thế không? – Nó mỉm cười hỏi lại.
– Không. – Nhung ngượng. – Thôi ăn đi, cứ ngồi mà tán mãi.
Hai cô cháu cùng ăn, thỉnh thoảng lại trêu đùa nhau mấy câu rồi cười rúc rích. Nhung thấy thật vui, giá như niềm vui nho nhỏ thế này không quá hiếm hoi đối với cô, giá như chồng cô không đi xa lâu như thế thì đâu đến nỗi cô phải thiếu thốn thế này. Nghĩ đến chồng một thoáng mà Nhung thấy áy náy, không biết ở phương trời xa xôi kia anh đang ngồi ăn một mình hay lại cũng có một niềm vui khác. Cô cố gạt hình ảnh của anh ra khỏi đầu, không muốn làm niềm vui đang nhen lên trong cô tan biến mất.
Ăn xong, Nhung đứng lên dọn bát đĩa bỏ ra chậu rửa. Nó vòng qua bàn lại sau lưng cô vừa định ôm eo thì cô vội cong người tránh đi:
– Thôi thôi… để cô đi tắm cái đã, người ngợm đầy mồ hôi đây này.
– Để cháu tắm cùng nhé. – Nó cười xoa xoa mông cô.
– Thôi, Bách tắm rồi còn gì. – Nhung ưỡn người tránh bàn tay của nó, cười và chạy lên gác.
Nó cũng vội chạy theo. Cô vào phòng mở tủ lấy quần áo rồi quay ra phòng tắm ở góc cầu thang. Nó đứng nhìn theo cô cầm quần áo vào phòng tắm mà thấy rạo rực trong người. Cô đã đóng cửa lại rồi mà nó vẫn bần thần nhìn hút theo. Tưởng tượng cảnh cô đang cởi đồ trong đó mà thấy xốn hết cả người. Nó quay lại chiếc giường, giường ngủ của vợ chồng cô, nó sắp lại đôi gối, vuốt lại tấm ga cho phẳng phiu. Nó cười thầm trong lòng vì sắp được làm thay công việc của chồng cô trên chính chiếc giường của họ. Tiếng nước đang xối xả trong phòng tắm, nó bứt rứt đi đi lại lại trong phòng sốt ruột chờ đợi, thỉnh thoảng lại day day con cu đang căng cứng lên trong quần xịp.
Cô Nhung bước ra khỏi phòng tắm trong bộ đồ ngủ bằng lanh mỏng nhẹ. Nó háo hức tiến đến gần cầm tay dìu cô lại giường, vừa nói:
– Cô mặc đồ làm gì, lại mất công cởi.
– Thế thôi đừng cởi. – Nhung cười ngặt nghẽo. Cô ngồi xuống giường nhìn nó nói tiếp. – Đáng lẽ phải trần truồng đi ra mới đúng nhỉ.
– Vâng, có hai người với nhau thôi mà. Vậy nó mới hứng chứ. – Nó nói và quỳ xuống trước mặt cô hai tay vòng ra sau ôm lấy bờ mông tròn trịa.
– Kiểu này là nhiều kinh nghiệm lắm đây, không biết bao nhiêu cô qua tay rồi. – Nhung cúi nhìn gương mặt đang ngây dại của nó.
– Cháu có ai đâu. Chưa hề đấy. – Nó nói và dụi mặt vào ngực cô.
– Điêu… nói thế ai tin được. – Nhung cười ngặt vì nhột, cô không mặc áo lót trong khi khuôn mặt nó cú dụi dụi vào hai đầu vú cô.
– Không mặc áo lót nhé… chết nhé. – Nó cười và cắn nhẹ vào vú cô qua lần vải.
– Áiz… đau. – Nhung cười. – Mặc rồi lại mất công cởi à.
Nó cười sung sướng vì câu nói đùa trả đũa của cô. Nó nhao lên đè cô nằm ngửa ra giường, tay trượt xuống vuốt dọc bên đùi cô, vải lanh mát lạnh dưới bàn tay. Nó vuột vào trong háng cô, đám lông mu lùm xùm ngay dưới lớp vải. Cô lại cũng không mặc cả quần lót nữa.
– Ái chà… lại không mặc quần lót nữa nhé. – Nó cười bóp nhẹ mu lồn cô.
Nhung ngửa cổ cười khanh khách. Cô co chân đẩy người lên giữa giường và xoay lại theo chiều dọc giường, nằm gối đầu lên chiếc gối to, cô cười nhìn nó đang ngây ngất vì những thú vị nho nhỏ vừa rồi. Nó cũng cười, nhào lên giường nằm xuống bên cạnh cô.
– Cháu yêu cô quá. Giá mà cô trẻ hơn chục tuổi là cháu xin mẹ cưới cô đấy. – Nó luồn tay vào trong áo sờ vú cô.
– Như thế này thì có cưới không? – Nhung cười hỏi, ánh mắt lúng liếng.
– Cưới… chỉ sợ vài năm nữa thì cô vợ già lại sợ chết khiếp anh chồng trẻ. – Nó bóp mạnh bầu vú trong lòng bàn tay.
– Há… há… Trẻ lại mười tuổi cũng còn sợ chứ nói chi già. – Nhung cười ngất.
Nó nhìn cô, thấy yêu quá. Nhìn kỹ gương mặt cô cũng vẫn trẻ trung lắm, còn người ngợm da thịt thì khỏi nói rồi. Chắc tại cô nhỏ người nên trẻ lâu. Nó lần mở khuy áo cô và hỏi:
– Chồng cô có mạnh cái khoản này không?
– Há… – Nhung hơi bất ngờ, cô ngừng cười. – Cũng bình thường thôi… Nhưng đừng nhắc tới chồng con gì ở đây nhé. – Nhung đe nó và quay sang ôm lấy khuôn mặt nó hôn tới tấp.
Hai người nằm nghiêng đối mặt nhau. Nó vừa hôn vừa cởi áo cô, khuôn ngực trần nồng nỗng cọ quệt vào ngực nó mềm mại, da dẻ mới tắm xong mát lạnh. Nó sung sướng ôm riết cô ép vào người mình, hôn cuồng nhiệt. Nhung cũng sung sướng ghếch chân lên quặp lấy hông nó. Cái đùm to tướng của nó đang ép vào háng cô, Nhung xao xuyến nghĩ tới cái vật to tướng kia, nó đang day trượt trên mu lồn cô. Bách thò tay xuống sau lưng quần cô luồn vào trong sờ nắn đôi mông mềm mịn màng, nó kéo mông cô vào thêm để con cặc ép cứng dọc trên mu lồn cô. Con cặc dài vươn ra hẳn khỏi cạp quần xịp đang dí cái đầu vào bụng cô, nơi lỗ sáo nước nhờn đã ứa ra trơn nhẫy trên bụng cô. Nhung nứng lên thấy rõ, cứ ghì siết lấy nó mà hôn, môi và lưỡi hai người quện vào nhau xoắn xuýt. Nó thọc sâu xuống sau mông cô, mấy ngón tay móc vào khe đít nong nóng, thấy cô ưỡn lên hơi thở nặng nhọc thoát ra dưới cánh mũi. Nó chạm tới hai múi lồn mềm mềm của cô, ngón tay móc vào khe, nước nhờn đặc quánh. Nhung rên lên rời bỏ đôi môi nó.
– Bướm cô ướt thế… – Nó nhìn cô đang đê mê ngây ngất.
– Ừm… thế này thì làm sao mà không ướt. – Nhung thở, mắt long lanh nhìn nó.
– Cháu mút nó nhé. – Bách thì thầm.
– Không cần đâu, ướt lắm rồi. – Nhung cười, ngón tay nó đang làm chỗ ấy phát ra những âm thanh ong óc.
Nhung xoay người ngửa ra, chủ động cởi quần. Bách nhìn cô trần truồng, da thịt trắng bóc mịn màng như con gái, lòng dâm nổi lên ngùn ngụt nhưng cố kìm nén lại, chưa vội vào cuộc ngay. Nó muốn cuộc vui thật dài, muốn làm cho cô sướng điên sướng ngất thì mới bõ cái cơ hội hiếm hoi được ở trên giường của vợ chồng cô thế này. Nó chuồi xuống ngang ngực cô, ghé miệng ngậm lấy một đầu vú, tay chụp lấy vú bên kia nắn bóp. Thật chậm và kỹ càng, nó làm cô sướng râm ran, cơ thể rực lên ham muốn. Nhung cứ trằn người quằn quại, cái miệng nó cứ như trẻ nhỏ nút chặt lấy đầu vú cô, cảm giác xốn xang nhộn nhạo khắp người. Cô kêu lên:
– Thôi thôi… Buồn lắm Bách ơi.